Ý cầu nguyện tháng

- Ý CẦU NGUYỆN THÁNG 10:

Cầu cho sứ vụ của người giáo dân trong Giáo Hội:
Xin cho các Kitô hữu giáo dân, cách riêng là phụ nữ, khi đã lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy, có thể tham gia nhiều hơn vào các cơ quan hữu trách của Giáo Hội.

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Tháng Hoa: Dâng kính Đức Mẹ Maria


Lạy Mẹ Maria là Mẹ Chúa Giêsu cùng là Mẹ chúng con, trong tháng Năm này con cái Mẹ sẽ chạy đến cùng Mẹ cách riêng. 

Vậy chúng con dốc lòng ca ngợi, cầu xin và yêu mến Mẹ hết lòng, chúng con sẽ dâng cho Mẹ những việc lành, cùng với mọi khổ cực chúng con sẽ chịu trong tháng này, nhất là chúng con dâng trót lòng chúng con để yêu mến Mẹ; xin Mẹ nhận chúng con làm con cái riêng của Mẹ.
Amen.

Có ba việc người ta quen làm trong tháng Ðức Mẹ là :

1. Nếu có thể được thì tối nào cũng nên đến nhà thờ làm việc tháng Ðức Mẹ chung với nhau. Vì khi ta nghe giảng, nghe sách nói về quyền phép và lòng từ bi Ðức Mẹ và khi nhìn ngắm ảnh đầy vẻ nhân từ giữa những hoa tươi, nến sáng, thì ta dễ thêm lòng yêu mến Mẹ. Nếu ngăn trở không đến Nhà thờ được thì hãy làm việc tháng Ðức Mẹ ở nhà.

2. Nếu có thể được ta nên dự lễ mọi ngày, có ý cảm tạ Thiên Chúa vì mọi ơn Người đã ban cho Ðức Mẹ. 

3. Trong tháng này, ta hãy xưng tội một đôi lần và rước lễ nhiều lần, vì chẳng có việc nào đẹp lòng Ðức Mẹ cho bằng sự xưng tội rước lễ.

NGÀY 1 : 
ĐỨC MẸ LÀ MẸ HỘI THÁNH
CẦU NGUYỆN CHO Giáo Hội & CHO Đức Thánh Cha PHANXICÔ & Đức Giáo Hoàng BIỂN ĐỨC XVI

NGÀY MỒNG MỘT 
CÒN NÓI VỀ NHỮNG VIỆC PHẢI LÀM TRONG THÁNG NẦY

Muốn được đẹp lòng Ðức Mẹ và được Người ban nhiều ơn, trong tháng này ta phải yêu mến và cầu xin Người cách riêng. Xưa nay ta đã yêu mến và cầu xin Mẹ, nhưng trong tháng này ta phải yêu mến và cầu xin người siêng năng và sốt sắng hơn mọi khi. 

1. Trước hết, ta phải hết lòng yêu mến Mẹ, vì Chúa muốn cho ta yêu mến Người. Vì thế Người chọn Mẹ làm Mẹ Chúa Giêsu, là Chúa cứu chuộc ta, Người đã giao cho Mẹ quyền phân phát mọi ơn cho ta. 
Ta phải yêu mến Mẹ, vì Chúa Giêsu và các thánh đã làm gương cho ta. Xưa nay chẳng con nào yêu Mẹ mình bằng Chúa Giêsu yêu mến Mẹ. Không ai kể xiết những việc các thánh đã làm và những khổ cực các thánh chịu để yêu mến và tôn sùng Mẹ.

Ta phải yêu mến Mẹ vì Mẹ là Mẹ ta. Con thảo hiếu thì yêu mến cha mẹ mình.

Ta phải yêu mến Mẹ, vì ân phúc Mẹ dư đầy, vì nhân đức Mẹ cao cả, như kinh cầu đã xưng Mẹ là đấng thiên hạ yêu mến.

Sau hết ta phải yêu mến Mẹ, vì các thánh và những đấng nhân đức, những đấng cầm quyền Giáo-hội đều quả quyết rằng: những ai thật lòng yêu mến Mẹ sẽ được rỗi linh hồn. Thánh Ligori nói rằng: "Nếu tôi thật lòng yêu mến Mẹ, thì tôi chắc chắn được lên thiên-đàng".

Muốn thêm lòng yêu mến Mẹ trong tháng này, thì hằng ngày nên cùng nhau đến nhà thờ nghe sách ca tụng quyền thế và lòng từ bi Mẹ.

Nếu ai hiểu rõ quyền thế cao cả và lòng bừ bi vô cùng của Mẹ, sẽ than thở như lời thánh Bê-na-đô rằng: "Ôi! Mẹ cao sang, nhân từ dường ấy, sao tôi chẳng yêu mến Mẹ?". 

2. Muốn được đẹp lòng Mẹ và được Người ban nhiều ơn, trong tháng này ta phải hết lòng cầu xin Người. 

Xưa thánh Bê-na-đô khuyên các thầy dòng cầu xin Ðức Mẹ rằng: "Anh em hết lòng tin tưởng và khiêm nhường cậy trông Mẹ, thì Mẹ sẽ nghe lời anh em".

Vị thánh ấy tin thật Ðức Mẹ chẳng hề từ chối ban ơn cho ai hết lòng trông cậy cầu xin Người. Thánh Bênađô than thở rằng: "Lạy Mẹ, nếu xưa nay có ai trông cậy cầu xin sự gì mà Mẹ từ chối, thì tôi xin kẻ ấy đừng bao giờ ca ngợi lòng từ bi Mẹ nữa". Nếu những ai cầu xin Mẹ một lần mà còn được Mẹ thương, thì lẽ nào những ai khiêm nhường cậy trông, cầu xin đủ một tháng lại bị Mẹ từ chối.

Vậy ta đừng bỏ dịp Tháng Ðức Mẹ. Hãy sốt sắng cầu xin Mẹ những sự ta thiếu thốn hồn xác. Hãy cầu xin cho cha mẹ, họ hàng, bạn hữu. Hãy cầu xin cho Ðạo Chúa một ngày một cả sáng trong nước ta, cho người ngoại giáo được trở lại, cho kẻ có tội biết đường sám hối, cho các linh-hồn ở luyện-ngục được chóng thoát khỏi khổ hình được về nơi vĩnh phúc.

Nếu xưa nay ta khô khan, không siêng-năng cầu nguyện, thì trong tháng này, ta hãy hết lòng cầu xin, hẳn Ðức Mẹ sẽ ban những sự ta cầu xin. Linh mục Phêrô dạy rằng: Trời đất sẽ qua, nhưng Ðức Mẹ chẳng bao giờ bỏ ai hết lòng trông cậy Người. 

Lạy Mẹ Maria, là Mẹ chúng con, chúng con chẳng đáng đến trước mặt Mẹ, song chúng con cũng quyết hết lòng kêu xin Mẹ mọi ngày trong tháng này. Lạy Mẹ từ ái, chúng con cầu xin sự gì thì xin Mẹ ban cho sự ấy. Chúng con dâng việc lành nào, thì xin Mẹ nhận lấy việc ấy. Bây giờ chúng con xin dâng lòng chúng con cho Mẹ, chúng con sẽ yêu mến Mẹ trót đời. Xin Mẹ đừng để chúng con trìu mến những sự hèn hạ thế gian này. 

Thánh Tích :

Ở thành Nancêniô, trong nước Pháp, có một gia đình trung lưu. Vợ đạo đức, chồng hiền lành nhưng khô khan. Bà vợ hằng cầu xin Chúa mở lòng cho chồng sửa mình lại, nhưng chồng cứng lòng mãi. Năm ấy, đầu tháng Ðức Mẹ, bà sửa sang bàn thờ để mẹ con làm việc tháng Ðức Mẹ. Chồng trở việc quan, ít khi ở nhà. Dù có ở nhà cũng chẳng bao giờ đọc kinh. Ngày lễ nghỉ không làm việc quan, thì đi chơi suốt ngày. Nhưng khi về, bao giờ cũng kiếm một chùm hoa dâng kính Ðức Mẹ.

Rằm tháng sáu năm ấy ông chết bất thình lình, không kịp gặp Thầy cả. Bà vợ thấy chồng mình chết không kịp ăn mày các phép, sinh buồn phiền. Bà lâm bệnh phải đi điều dưỡng một nơi xa, khi qua làng Ars, bà vào nhà xứ giải bài tâm sự cùng Cha Gioan Vianney, Cha chính xứ nơi ấy.

Cha có tiếng là đạo đức, được mọi người tặng cho Ngài danh hiệu là vị "Thánh sống".Vừa đến nơi,chưa kịp thưa điều gì thì Cha Gioan liền bảo:"Bà đừng lo cho linh hồn chồng bà.Hẳn bà còn nhớ những bông hoa chồng bà vẫn thường dâng cho Ðức Mẹ những ngày lễ cả trong tháng Ðức Mẹ vừa qua".

Nghe Cha Gioan nói, bà hết sức ngạc nhiên, vì chưa hề nói với ai về những bông hoa ấy. Nếu Chúa chẳng soi sáng cho Cha Gioan, lẽ nào cha biết được.

Cha Gioan lại nói tiếp: "Nhờ lời bà cầu nguyện và nhờ việc ông ấy đã làm để tôn kính Ðức Mẹ, thì Chúa đã thương cho ông ấy được ăn năn tội cách trọn trong giờ chết. Ông ấy đã được rỗi linh hồn nhưng còn bị giam ở luyện ngục. Bà hãy cầu nguyện cùng làm việc lành phúc đức cho ông ấy chóng được lên thiên đàng". Nghe bấy nhiêu lời, bà vui mừng cùng hết lòng đội ơn Ðức Mẹ.

Ta nghe sự tích này, liền hiểu rõ những việc ta làm để tôn kính Ðức Mẹ, dù hết sức nhỏ mọn, cũng được Mẹ trả công bội hậu.

Vậy, vì mấy bông hoa mà người tội lỗi kia, còn được Ðức Mẹ bầu cử cho, phương chi những kẻ hằng ngày dâng lên Mẹ những hoa thiêng liêng,là những kinh nguyện, những việc lành,hẳn sẽ được Mẹ ban nhiều ơn trọng đại.

TÔN VINH MẸ MARIA
TA SẼ NGHIỂN NÁT ĐẦU CON RẮN (I)

Năm 1919, sau khi Antonie Radler (1899 -1991) bị lây bệnh cúm Tây Ban Nha,Đức Trinh Nữ hiện ra với Bà, đặt tay Mẹ lên tay Bà và chữa Bà lành bệnh. Giữa các năm 1927 và 1936, Antonie làm quản lý cho một trong những hàng thịt của bố Bà,ở Lindau,gần Hồ Constance. Một ngày nọ Gestapo [mật vụ Đức quốc xã.BTGH] đến và ra lệnh cho Bà phải thay bức hoạ Đức Trinh Nữ bằng hình của lãnh tụ [Hitler]. Bà được lệnh phải chào ông ta theo kiểu Đức quốc xã :”Heil Hitler”, thay vì lời chào thông dụng vùng Bavière “Gruss Gott” (chúc mừng Thiên Chúa). Antonie không vâng theo các mệnh lệnh nầy và vì thế vừa vặn thoát nhiều lần bị mưu sát,kể cả bị dìm cho chết đuối. Bà nói rằng có một người đi xe đạp bí ẩn đã bảo vệ Bà, mà Ba gọi là “thiên thần hộ thủ trên một chiếc xe đạp”. Để bày tỏ lòng biết ơn của Bà, cha mẹ Bà xây lên một hang đá Lộ Đức nhỏ trong khu vuờn nhà họ, được Cha quản xứ Basch làm phép vào ngày 11.10.1936. Tháng tiếp đó, Bức tượng mỉm cười với Bà. Bà nhận được lời cầu nguyện nầy trong một thông điệp :” Lạy Đức Bà Chiến Thắng của chúng con, Đấng được ơn vô nhiễm thai, xin cầu cho chúng con”. Ngày 15.12.1936, ngày trong tuần bát nhật lễ Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, đang khi Bà đang lần hạt mầu nhiệm sự thương thứ ba trước hang đá Lộ Đức nầy, thì Antonie nghe “các ca đoàn thiên thần” hát : “Lạy Đức Maria! Đấng Không Vết nhơ tì ố, Đấng vô nhiễm thai, Đức Bà Chiến Thắng Qúy yêu, xin cầu cho chúng con”.

(Trích : Tự điển bách khoa những cuộc hiện ra cuả Đức Trinh Nữ Maria,NXB Fayard,Paris 2007).

--------------------------------------------------------------------------------------------
NGÀY THỨ HAI THÁNG HOA

CẦU NGUYỆN CHO Giáo Hội VIỆT-NAM:
CHO HÀNG GIÁO PHẨM ĐƯỢC ĐẦY TRÀN BẢY ƠN CẢ CHÚA THÁNH THẦN
CHO MỌI TÍN HỮU VIỆT NAM HOÀN TOÀN TIN TƯỞNG VÀO CÁC CHỦ CHĂN
CHÚA GIÊSU LÀ ĐẦU & CHÚA THÁNH LINH LÀ SỰ SỐNG VÀ SỨC SỐNG CỦA Giáo Hội VIỆT NAM.

ĐỨC MẸ CHẲNG MẮC TỘI TRUYỀN

1. Tổ tông phạm tội, liền truyền tội mình và những hình phạt bởi tội cho con cháu, là cả loài người ta trừ một mình rất thánh Ðức Mẹ. Chúa đã gìn giữ Ðức Mẹ không vướng tội truyền vì Người đã chọn Ðức Mẹ làm Mẹ Chúa Giêsu từ trước vô cùng. 

Ta phải vững vàng tin Ðức Mẹ chẳng mắc tội truyền. Ðó là điều phải lẽ xứng đáng xưa nay giáo dân vẫn tin như vậy. Lại nữa, Giáo Hội thay quyền Chúa Giêsu đã buộc ta phải tin điều ấy. Năm 1858, Ðức Mẹ hiện ra ở Lộ-Ðức, đã xưng mình là Ðấng chẳng mắc tội truyền.

Ðức Mẹ chẳng mắc tội truyền, đó là phúc rất trọng, là ơn cao cả, vinh dự cho Ðức Mẹ. Từ trong thai, Ðức Mẹ đã được dư đầy ơn phúc, trọn lành hơn các Thiên thần. Từ trong thai, Người đã được trí khôn ngoan thông thái, Người đầy lòng mến Chúa. Lòng Người công chính và thanh sạch, không hề vương bóng tội.

Linh hồn loài người mới sinh như một thành trì thất thủ hoang tàn. Nhưng linh hồn Ðức Mẹ mới sinh như thành còn nguyên tuyền không bị sức phá phách của thù địch.

Các thánh dạy rằng: những ơn Chúa ban cho linh hồn Mẹ khi còn trong lòng mẹ thì nhiều và trọng hơn các ơn Người ban cho các thiên thần và các thánh. Trong các linh hồn Thiên Chúa dựng nên, đừng kể linh hồn Chúa Giêsu, thì không linh hồn nào trọn vẹn cho bằng linh hồn Ðức Mẹ. Giáo Hội dùng lời kinh thánh để ca tụng Ðức Mẹ rằng:"Ðức Mẹ ở giữa con cái A-dong như bông huệ giữa bụi gai". Quí trọng thay: ơn Vô Nhiễm Nguyên Tội Chúa đã ban cho Ðức Mẹ. 

2. Ðức Mẹ chẳng mắc tội truyền nhưng ta đã mắc tội ấy từ khi còn trong lòng mẹ. Tội ấy lôi chúng ta vào vòng nô lệ ma quỉ, đành chịu mọi hình khổ đời đời, mất phúc làm con Thiên Chúa.

Nhưng nhờ Ngôi Hai Thiên Chúa đã xuống thế làm người, chuộc tội thiên hạ và lập phép Rửa tội. Nhờ đó ta được trở nên con cái Chúa, làm em Chúa Giêsu, làm đền thờ Chúa Thánh Thần. Ô! vinh dự dường nào!

Ta có cảm tạ Chúa vì phúc rất trọng ấy không? Ta có còn giữ được ơn rửa tội không? Thảm hại thay! Biết bao lần ta đã phạm tội trọng làm hoen ố chiếc áo trắng ngày chịu phép rửa tội.

Ta hãy xét mình nếu ta còn mắc tội trọng nào, thì trong tháng này hãy đi xưng tội và dốc lòng từ nay về sau thà chết chẳng thà phạm tội.

Ta hãy giữ lòng thanh sạch để xứng đáng làm đền thờ Chúa ngự. Xưa Chúa đã ngự xuống trong lòng Ðức Mẹ, ngày nay Chúa cũng ngự xuống lòng ta khi rước lễ. Thiên Chúa đã dọn lòng Ðức Mẹ thanh sạch thế nào thì ta cũng phải dọn lòng ta thanh sạch như vậy, mới xứng đáng làm đền thờ Chúa ngự. 

Lạy Mẹ, Mẹ đã được ơn trọng vô nhiễm tội truyền. Mẹ quí trọng và đã muốn cho chúng con nhắc lại ơn đó. Vậy chúng con quyết định năng xưng ra Ðức Mẹ chẳng mắc tội truyền. Xin Mẹ phù hộ che chở chúng con được dứt bỏ đường tội. Xin Mẹ nâng đỡ chúng con khi sa ngã. Chớ gì lòng chúng con luôn luôn được thanh sạch xứng đáng làm đền thờ Chúa ngự đời đời. 

Thánh Tích : 

Năm 1858, ở thành Lộ-Ðức bên Pháp, có một cô bé gái 14 tuổi, tên là Bênađêta đi kiếm củi trên rừng. Ðến gần núi cô thấy một người nữ xinh đẹp hiện ra trên cửa hang. Người nữ ấy mặc áo trắng như tuyết, từ vai rủ xuống đến gót chân, chiếc thắt lưng màu xanh, hai múi rủ xuống đằng trước đến mắt cá. Ðầu trùm khăn trắng rủ xuống đến gót chân, tay đeo tràng hạt.

Người nữ ấy đầy vẻ hiền hậu, nhân từ và vô cùng mỹ lệ. Bênađêta sợ hãi. Nhưng khi thấy Bà làm dấu thánh giá, thì Bênađêta quì xuống lần hạt.

Người nữ ấy hiện ra cùng Bênađêta trước sau 18 lần. Lần thứ 16, Bênađêta xin bà ấy tỏ mình là ai, thì bà ấy trả lời; ta là Ðấng chẳng hề mắc tội truyền. Bấy giờ Bênađêta và mọi người mới biết ấy là Ðức Mẹ. Ðức Mẹ truyền cho Bênađêta trình cha xứ Lộ-Ðức xây đền thờ kính Người ở đấy, rước ảnh Người quanh sườn núi và cho một suối nước chảy ra ở hang núi ấy. Bệnh nhân các nơi kéo đến uống và tắm nước ấy đều được khỏi. Hiện nay người các nước đua nhau đến viếng hang đá Lộ-Ðức. Số bệnh nhân được Ðức Mẹ chữa khỏi, vì uống hay tắm nước suối Lộ-Ðức kể rất nhiều.

TÔN VINH CẢM TẠ MẸ MARIA 
TA SẼ NGHIỀN NÁT ĐẦU CON RẮN (II).

Ngày 22.02.1938, vào khoảng 6: 30 sáng, Đức Trinh Nữ Maria đã hiện ra với Cecilia Geyer :”Tôi nghe một cái gì đó như là một tiếng thầm thì nhẹ và sau đó Mẹ Thiên Chúa xuất hiện từ một đám mây sáng cứ lớn dần,trông giống hệt bức tượng ở Wigratzbad [thôn nhỏ ở Đức,nơi có trụ sở Huynh Đoàn Linh Mục Thánh Phêrô, lập ra chủng viện đầu tiên của Hội,nay vẫn hoạt động rất hiệu quả, đã đón rất nhiều chức sắc cao cấp Giáo Hội nỗi tiếng như các Hồng Y Mayer,RATZINGER,Gagnon,Stickler,Goer,cũng như nhiều tổng giám mục và giám mục. BTGH. X. câu chuyện NGÀY MỒNG MỘT]. Thình lình tôi thấy mình đang ở bên trong hang đá ấy.

Đấng hiện ra nói với tôi :” Hãy xây một nhà nguyện cho Ta ở đây (..) Ta sẽ dùng bàn chân Ta mà nghiền nát đầu con rắn hoả ngục (..). Người ta sẽ đến nơi nầy rất đông và Ta sẽ đổ dòng thác ơn lành xuống trên họ. Thánh Giuse, Thánh Antôn và các linh hồn nơi luyện ngục sẽ trợ giúp cho Antonie”. Bà vĩ đại ra lệnh :” Bây giờ con hãy đi thờ lạy Con Chí Thánh của Ta trong Bí tích Thánh Thể”. Cecilia hỏi :”Con có thể làm điều nầy ở đâu vậy?

Ngay lúc nầy, Thánh Thể không được trưng bày ở nơi nào hết”. “Và rồi, trước con mắt sững sờ của tôi, một nhà nguyện hiện ra ngay tại nơi đã được chỉ cho tôi (…). Bên trong nhà nguyện, trên bàn thờ, Chúa Giêsu ngồi trên ngai sáng ngời,đang chiếu ra những tia sáng tuyệt diệu về mọi hướng”.

(Trích : Tự điển bách khoa những cuộc hiện ra cuả Đức Trinh Nữ Maria,NXB Fayard,Paris 2007).

Sách Tháng Đức Bà
Nguồn: http://vietcatholic.net/News/Html/124780.htm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét