Ngày xưa có một cái hộp trong đó chứa rất nhiều những que diêm nhỏ. Vì trời rất lạnh nên chúng nằm sát cạnh nhau để sưởi ấm lẫn cho nhau. Nhưng xem ra chẳng ăn thua gì vì trời lúc ấy hết sức lạnh lẽo. Ngày qua ngày, tình trạng ấy cứ thế lặp lại, mỗi que diêm không biết làm gì hơn để có thể sưởi ấm cho bản thân.
Cho đến một ngày kia, sau thời gian suy nghĩ lâu dài, một trong những que diêm thông minh nhất đưa ra giải pháp:
- Tôi đã biết phải giải quyết thế nào để giải thoát chúng ta khỏi cơn lạnh rồi. Lửa! Phải, chính xác chúng ta cần có lửa.
Những que diêm khác hết sức khâm phục sự khôn ngoan của đồng bạn, chúng nói:
- Nhưng chúng ta làm thế nào để có thể tìm được ngọn lửa mà bạn nói đến?
- Cần phải có một ai đó trong chúng ta dám liều mạng để leo ra khỏi hộp và đi tìm ngọn lửa, đem về cho chúng ta – cây diêm khôn ngoan trả lời.
Mọi que diêm bắt đầu bàn tán rôm rả với nhau. Rời chiếc hộp ra ngoài để tìm lửa lúc này tức là đi tìm cái chết chắc chắn trong tay. Trời bên ngoài lạnh đến cắt da, và ai liều lĩnh thử cái lạnh ấy phải lãnh cái chết được báo trước ấy.
Bất chợt, một cánh tay giơ lên. Đó là một que diêm nhỏ, nó tình nguyện ra đi để tìm ngọn lửa. Tất cả những que diêm khác đều ngạc nhiên, chúng nín khe trước quyết định can đảm của que diêm nhỏ, trong lòng tự nhủ: “Que diêm này hẳn là bị mát rồi!”.
Que diêm nhỏ đứng bật dậy với dáng điệu đầy quyết định, nó leo lên thành hộp, rồi nhảy ra bên ngoài. Nhưng chẳng may, nó mất thăng bằng và lộn ngược đầu xuống dưới. Lạ thay, khi đầu nó vừa chạm xuống đất thì lửa tóe ra và que diêm bốc cháy.
Que diêm nhỏ rất ngạc nhiên. Nó không thể tin được rằng ngọn lửa ở trong chính nó. Từ bên ngoài hộp nó gào lên để các que diêm khác biết rằng chúng có ngọn lửa từ bên trong chính bản thân, nhưng ngọn lửa ấy đang bị ngủ quên. Chỉ cần ra ngoài khỏi cái hộp, và nhào đầu xuống đất.
Thoạt tiên, các que diêm khác không chịu tin, nhưng khi nhìn thấy que diêm nhỏ đang bùng cháy thì chúng đã tin. Tất cả các que diêm rủ nhau nhảy xuống, và khi chúng ngã xuống thì mỗi que diêm tự bốc cháy. Kể từ ngày ấy, chúng không còn lạnh nữa. Và ngọn lửa mà chúng thắp lên không bao giờ bị mai một. Giả như có que diêm nào bị tắt, thì nó chỉ cần đến gần que diêm khác, nó sẽ được thắp sáng lại và ngọn lửa lại được bùng cháy.
Nguyên tác: FERRERO BRUNO.
Chuyển ngữ: NGỌC YẾN, FMA.
Nguồn: Nguyệt san Chuyên đề Don Bosco.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét