“Hạnh phúc là gì hở mẹ?
Câu hỏi đêm nằm bâng khuâng…”
Mẹ ơi! Con biết giờ nầy mẹ không còn nữa, nhưng những lời mẹ dạy vẫn
còn vang mãi bên con và con vẫn hằng ghi tạc bên lòng.
“Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển đông.”
Làm sao con quên được – tình quê hương, nghĩa đồng bào, cùng với những
tấm lòng đã cưu mang trong suốt thời gian con khôn lớn – Ai cho con tấm hình
hài? Và ai đã làm nên những nương khoai, những đồng lúa nuôi con khôn lớn đến
giờ nầy?
Mẹ ơi, cho dù đường con đi gập ghềnh như cầu ván đóng đinh, như cầu tre
lắt lẻo trong câu hát ru của mẹ ngày nào:
“Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi.
Khó đi mẹ dắt con đi;
Con đi trường học, mẹ đi trường đời.”
Và con biết được rằng: hạnh phúc không đến từ những tấm lòng thờ ơ, lạnh
nhạt; nhưng được vun quén từ những Yêu Thương – Cuộc sống – Con người.
Mẹ ơi! Con biết con chưa làm tròn những lời mẹ dạy, nhưng con sẽ cố gắng
và cố gắng không ngừng để mãi mãi vẫn là con của mẹ.
Anna Diễm Phước (RIP, Ca đoàn Thánh Linh)
An Hạ 11.1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét