** Niềm hy vọng kitô dựa trên lòng tin nơi Thiên Chúa là Cha, Đấng luôn luôn tạo dựng các sự mới mẻ trong cuộc sống con người, trong lịch sử và trong vũ trụ. Đấng luôn luôn lo lắng cho con người, muốn cho con người đuợc hạnh phúc và khóc các giọt nước mắt của lòng thương xót và hiền dịu vô biên đối với các con cái mà Ngài giang tay chờ đón trong thành Giêrusalem thiên quốc.
ĐTC Phanxicô đã nói như trên với 8000 tín hữu và du khách hành hương năm châu trong buổi tiếp kiến chung tại đại thính đường Phaolô VI sáng thứ tư hôm qua.
Trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa văn bản trích từ chương 21 sách Khải Huyền, viết rằng: “Đấng ngự trên ngai phán: "Này đây Ta đổi mới mọi sự." Rồi Người phán: "Ngươi hãy viết: Đây là những lời đáng tin cậy và chân thật." Người lại phán với tôi: "Xong cả rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. Chính Ta sẽ ban cho ai khát được uống nơi nguồn nước trường sinh, mà không phải trả tiền. Ai thắng sẽ được thừa hưởng hồng ân đó. Ta sẽ là Thiên Chúa của người ấy, và người ấy sẽ là con của Ta” (Kh 21,5-7).
ĐTC nói: Chúng ta vừa mới nghe Lời Chúa trong sách Khải Huyền nói rằng: “Này đây Ta đổi mới mọi sự” (Kh 21,5). Niềm hy vọng kitô dựa trên lòng tin nơi Thiên Chúa là Đấng luôn luôn tạo dựng sự mới mẻ trong cuộc sống con người, tạo dựng sự mới mẻ trong lịch sử và tạo dựng sự mới mẻ trong vũ trụ. Thiên Chúa của chứng ta là Thiên Chúa tạo dựng sự mới mẻ, bởi vì Ngài là Thiên Chúa của các ngạc nhiên. Mới mẻ và ngạc nhiên. ĐTC giải thích thêm:
Thật không phải là kitô bước đi với cái nhìn hướng về phía dưới – như các con heo làm: chúng luôn luôn đi như vậy - mà không ngẩng mắt nhìn chân trời. Làm như thể tất cả con đường của chúng ta tắt ngấm ở đây, trong vài mét của cuộc du hành, làm như thể trong cuộc sống chúng ta không có mục đích nào và không có bến đậu nào, và chúng ta bị bắt buộc lang thang vô tận, không có lý do nào đối với biết bao mệt nhọc của mình. Điều này không phải là kitô.
** Các trang cuối cùng của Thánh Kinh cho chúng ta thấy chân trời cuối cùng của con đường của tín hữu: đó là thành Giêrusalem trên trời, thành Giêrusalem thiên quốc. Nó được tưởng tượng như là một ngôi lều mênh mông, nơi Thiên Chúa sẽ tiếp đón tất cả mọi người để vĩnh viễn ở với họ (Kh 21,3). Đấy là niềm hy vọng của chúng ta.
Và Thiên Chúa sẽ làm gì, khi sau cùng chúng ta sẽ ở với Ngài? Ngài sẽ dùng sự dịu hiền vô tận đối với chúng ta như một người cha tiếp đón các con của mình đã vất vả khổ đau lâu dài. Thánh Gioan nói tiên tri trong sách Khải Huyền như sau: “Đây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại… Thiên Chúa sẽ làm gì? Ngài sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất… Này đây Ta đổi mới mọi sự" (Kh 21,3-4). Thiên Chúa của sự mới mẻ.
Anh chị em hãy thử suy gẫm văn bản này của Thánh Kinh không phải một cách trừu tượng, nhưng sau khi đã đọc một tin tức thời sự, sau khi xem tin tức trên đài truyền hình hay trang nhất của các nhật báo, nơi có biết bao thảm cảnh, nơi người ta đưa các tin buồn khiến cho chúng ta có nguy cơ quen thuộc với chúng. Tôi đã chào vài anh chị em đến từ Barcelona: biết bao tin buồn đến từ đó! Tôi đã chào vài người đến từ Congo, và có biết bao tin buốn đến từ đó! Và có biết bao nhiêu là tin buồn khác! Để chỉ nói lên hai tin từ các anh chị em ở đây…Anh chị em hãy thử nghĩ tới gương mặt của các trẻ em sợ hãi vì chiến tranh, tới tiếng khóc của các bà mẹ, tới các giấc mơ bị gẫy vụn của biết bao nhiêu người trẻ, tới các người tỵ nạn phải đương đầu với các cuộc hành trình kinh khủng, và họ bị khai thác bóc lột hai lần… Rất tiếc cuộc sống cũng là như thế. Đôi khi lại muốn nói rằng cuộc sống nhất là như vậy. Có lẽ thế. Nhưng có một Ngưởi Cha khóc với chúng ta: có một Người Cha khóc các giọt nước mắt của lòng thương xót vô biên đối với các con cái Ngài. Chúng ta có một Người Cha biết khóc, khóc với chúng ta.
Một người Cha chờ đợi chúng ta để an ủi chúng ta, bởi vì Ngài hiểu biết các khổ đau của chúng ta và đã chuẩn bị cho chúng ta một tương lai khác. Đó là quan điểm vĩ đại của niềm hy vọng kitô, nở rộng trên mọi ngày sống của chúng ta và muốn nâng chúng ta dậy.
Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Thiên Chúa đã không muốn các cuộc sống của chúng ta vì sai lầm, bằng cách bắt buộc chính Ngài và chúng ta phải sống các đêm đen của âu lo. Trái lại Ngài đã tạo dựng chúng ta vì Ngài muốn chúng ta được hạnh phúc. Ngài là Cha chúng ta, và nếu chúng ta ở đây, bây giờ sống kinh nghiệm một cuộc sống không phải là cuộc sống mà Ngài đã muốn cho chúng ta, thì Chúa Giêsu bảo đảm với chúng ta rằng chính Thiên Chúa đang thực thi việc cứu chuộc của Ngài. Ngài làm việc để cứu chuộc chúng ta. ĐTC giải thích thêm điểm này như sau:
** Chúng ta tin và biết rằng cái chết và thù hận không phải là các tiếng nói sau cùng được đọc lên trên parabol cuộc sống là người của chúng ta. Là kitô hữu bao gồm một viễn tượng mới mẻ: một cái nhìn tràn đầy hy vọng. Có ai đó tin rằng cuộc sống giữ lại mọi hạnh phúc của nó trong tuổi thanh xuân và trong quá khứ, và sống là một rơi rụng từ từ. Người khác nữa thì cho rằng các niềm vui của chúng ta chỉ là các điều có thời có lúc, mau qua, và trong cuộc sống con người có khắc ghi sự vô nghĩa. Những người mà trước biết bao tai ương nói: “Cuôc sống không có ý nghĩa. Con đường của chúng ta là một vô nghĩa.” Nhưng là kitô hữu chúng ta không tin điều đó. Trái lại chúng ta tin rằng ở chân trời của con người có một mặt trời chiếu sáng luôn mãi. Chúng ta tin rằng các ngày sống tươi đẹp hơn của chúng ta còn phải tới. Chúng ta là người của mùa xuân hơn là của mùa thu.
Bây giờ tôi thích hỏi anh chị em điều này – mỗi người hãy tự trả lời trong con tim của mình, trong thinh lặng, nhưng hãy trả lời: “Tôi là một người nam, một phụ nữ, một thanh niên, một thiếu nữ của mùa xuân hay của mùa thu? Linh hồn tôi đang ở trong mùa xuân hay trong mùa thu? Mỗi người hãy tự trả lời đi. Chúng ta nhận ra các mầm giống của một thế giới mới hơn là các lá vàng úa trên cành. Chúng ta không ru ngủ mình trong các nhớ nhung, tiếc nuối và than thở: chúng ta biết rằng Thiên Chúa muốn cho chúng ta được thừa hưởng gia nghiệp của một lời hứa, và là những người không mỏi mệt vun trồng các giấc mơ. Xin anh chị em đừng quên câu hỏi này: “Tôi là một người của mùa xuân hay của mùa thu? Của mùa xuân đang chờ đợi hoa, đang chờ đợi quả, đang chờ đợi mặt trời là Chúa Giêsu, hay của mùa thu luôn luôn với gương mặt cúi gầm xuống dưới đất, cay đắng và như nhiều lần tôi đã nói, với gương mặt của các trái ớt ngâm giấm, đúng không? Vậy đó…
Kitô hữu biết rằng Nước Thiên Chúa và quyền bính tình yêu thương của Ngài đang lớn lên như một cánh đồng lúa, cả khi có có lùng ở giữa. Luôn luôn có các vấn đề, có các bép xép, có các chiến tranh, có các bệnh tật… có các vấn đề. Nhưng hạt lúa lớn lên và sau cùng sự dữ sẽ bị loại trừ. Tương lại không tuỳ thuộc chúng ta, nhưng chúng ta biết rằng Chúa Giêsu Kitô là ơn cao cả nhất của sự sống: là vòng tay ôm của Thiên Chúa, Đấng chờ đợi chúng ta ở cuối đường, nhưng giờ đây Ngài đồng hành với chúng ta và an ủi chúng ta trên đường đời. Ngài dẫn đưa chúng ta tới ngôi lều vĩ đại của Thiên Chúa với con người (x. Kh 21,3), với biết bao nhiêu các anh chị em khác, và chúng ta sẽ đem tới cho Thiên Chúa kỷ niệm của các ngày sống trên trần gian này.
Và sẽ thật là đẹp khám phá ra trong lúc đó rằng đã không có gì bị mất cả, không có gì bị mất, kể cả một giọt nước mắt: không có gì bị mất, không nụ cười nào và không giọt nước mắt nào bị mất cả. Cho dù cuôc đời chúng ta có dài đi nữa, xem ra nó đã chỉ được sống trong một hơi thở. Và cuộc tạo dựng đã không ngừng lại ở ngày thứ sáu của sách Sáng Thế, việc tạo dựng đã không kết thúc vào ngày thứ sáu, nhưng đã kéo dài không mệt mỏi, bởi vì Thiên Chúa đã luôn luôn lo lắng cho chúng ta. Cho tới ngày trong đó mọi sự sẽ hoàn tất, trong buổi sáng trong đó các giọt nước mắt sẽ ngưng, trong chính khoảnh khắc, trong đó Thiên Chúa sẽ nói lên lời cuối cùng của phúc lành: “Này đây Ta canh tân mọi sự” (c. 5). Phải, Cha của chúng ta là Thiên Chúa của các sự mới mẻ, và Thiên Chúa của các ngạc nhiên. Và ngày đó chúng ta sẽ thực sự hạnh phúc, và chúng ta sẽ khóc? Phải, nhưng chúng ta sẽ khóc vì vui sướng.
** ĐTC đã chào nhiều đoàn hành hương khác nhau đến từ các nước nói tiếng Pháp, cũng như từ Anh quốc, Ấn Độ, Việt Nam, đặc biệt đoàn hành hương của cộng đoàn quốc tế Cardjin (Cardein) nhân kỷ niệm 50 năm ngày ĐHY Joseph Cardjin qua đời. Ngài cầu chúc mọi người quảng đại phục vụ Tin Mừng và làm chứng cho Chúa giữa lòng xã hội.
Với các nhóm nói tiếng Đức ĐTC nói trong các ngày này chúng ta chiêm ngưỡng Mẹ Maria Nữ Vương trên trời. Chúng ta hãy phó thác cuộc sống cho Mẹ để khi kết thúc con đường trần gian chúng ta cũng đạt đích quê trời như Mẹ.
Chào các đoàn hành hương nói tiếng Tây Ban Nha ĐTC nhắc tới lễ kính thánh Rosa thành Lima, và cầu xin Mẹ Maria trợ giúp kitô hữu duy trì được ánh sáng đức tin và niềm hy vọng giữa các khó khăn và bóng tối cuộc đời.
Với các tín hữu đến từ Libăng, Siria và vùng Trung Đông ngài nhắc lại rằng Thiên Chúa không tạo dựng con người để trở thành mồi cho buồn sầu, âu lo, giòn mỏng và cái chết, nhưng cho cuộc sống hạnh phúc trên quê trời, nơi Ngài sẽ lau sạch mọi nước mắt khổ đau của họ, và sẽ không còn cái chết, mệt nhọc và buồn thương nữa, vì Thiên Chúa sẽ canh tân mọi sự.
Chào các đoàn hành hương Ba Lan ngài nói thứ bẩy và Chúa Nhật tới đây nhiều tín hữu sẽ đến hành hương đền thánh Đức Bà Jasna Gora để mừng lễ Đức Bà Czéstochowa và 300 năm đội triều thiên cho ảnh Đức Mẹ. Ước gì dịp lễ gọi là “tiệc cưới Cana Ba Lan” là dịp củng cố việc đào tạo lương tâm và tạo trật tự trong cuộc sống cá nhân, gia đình và quốc gia.
Trong các nhóm Ý ĐTC chào đặc biệt các nữ tu Phan Sinh thánh Chiara đang họp tổng tu nghị, các chủng sinh tham dự khoá huấn luyện mùa hè lần thứ 25 do tổ chức thánh Philiphê Neri cùng bảo trợ với giáo phận Verona. Ngài cầu chúc các chủng sinh tập sống Tin Mừng ngay từ bây giờ với tinh thần truyền giáo và việc phục vụ người nghèo.
Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắn nhủ mọi người biết hướng mắt về trời chiêm ngưỡng Mẹ Thiên Chúa, và vun trồng lòng tôn sùng Mẹ với lòng chân thành. ĐTC cũng tỏ tình liên đới với các nạn nhân vụ động đất tại đảo Ischia chiều thứ hai vừa qua. Ngài xin mọi người cầu nguyện cho những ai đã qua đời, cho các người bị thương, thân nhân và những ai đã bị mất nhà cửa.
Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.
Linh Tiến Khải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét