“Thiên Chúa hành động trong khiêm hạ và tĩnh mịch. Sự ‘phô diễn’ không phải là lối hành xử của Ngài!” (Giáo Hoàng Phan-xi-cô)
Tôi thấy chẳng hiếm họa gì để nghe những lời than vãn như “Thiên Chúa bỏ rơi tôi, Ngài chẳng nghe tiếng tôi van nài,” hay “Tôi chẳng biết Chúa ở đâu.” Con người ngày nay thường sống trong vội vã và để mình bị chôn vùi vào vòng xoáy của công việc, và của muôn vàn hoạt động mà thế giới này đòi hỏi. Những hoạt động ấy có khi làm mất đi trong họ ý nghĩa cuộc đời, và rốt cuộc chúng biến họ thành những người mất phương hướng, rồi lại cảm thấy mình cô độc.
Ngay cả khi con người không cảm thấy Thiên Chúa, Đấng tạo dựng muôn loài thì Ngài vẫn luôn hiện diện giữa họ. Nếu dành một chút lưu tâm, và tạm ngưng dòng suy nghĩ trong giây lát, ta sẽ nhận ra rằng quả thực trong từng bước ta đi, từng nơi ta ở, dù tốt, dù dở, Thiên Chúa vẫn ở đó với ta. Ngài hiện diện, Ngài ước mong con người lắng nghe và cảm thấy mừng rỡ hân hoan khi gặp được Ngài. Có lẽ nhiều người đã sai lầm khi tin rằng người ta chỉ có thể tìm thấy Thiên Chúa trong những khoảnh khắc phi thường; nơi những lúc cầu nguyện sâu lắng hay những phép lạ cả thể. Quả thực Thiên Chúa hiện diện trong những khoảnh khắc đó, tuy nhiên Ngài cũng ở bên ta trong từng bước ta đi. Ngài chờ đợi con người mở toang cánh cửa tâm hồn và lắng nghe Ngài thì thầm bên tai, cảm nghiệm từng chút sự chăm sóc, sự hướng dẫn, và kể cả sự hóm hỉnh nơi Ngài nữa.
Và đây, bạn sẽ thấy 10 tình huống cụ thể diễn ra hằng ngày, mà nơi đó, Thiên Chúa sẽ cho thấy chính Ngài đang hiện diện.
“Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” (Mt 28,20)
1. Khi ta thức dậy và dâng ý nghĩ đầu tiên cho Chúa
Tôi mở mắt ra và nhận thấy cuộc sống của tôi là một món quà khởi xuất từ một tình yêu thương vô bờ, cho dẫu đôi khi vẫn còn đó nơi cuộc đời tôi, những giây phút khó khăn đầy thách đố.
2. Khi tôi chia sẻ những món quà
Đôi lúc tôi chợt nhận ra những kỹ năng và tài khéo độc nhất vô nhị của tôi, chẳng hạn như khả năng trao ban những lời khuyên tốt lành, sửa chữa thứ gì đó, vẽ một bức tranh tặng cho các con tôi, hát một bài hát, và đôi khi nở một nụ cười tươi duyên dáng,…, những tài khéo ấy biến tôi thành duy nhất và khác biệt, đúng như Thiên Chúa muốn tôi là.
3. Khi sự giận dữ xâm chiếm con người tôi, nhưng ngay sau đó, tôi có thể khống chế và điều khiển lối phản ứng của mình
Sự hiện diện của loại phản ứng cáu gắt như thế trong đời sống là một dấu chỉ cho thấy có thứ gì khác thúc đẩy tôi. Việc tôi không bị cuốn theo, nhưng tỉnh thức trước thôi thúc ấy cho thấy sự hiện diện của Thiên Chúa trong tôi.
4. Khi tôi cảm thấy cô đơn, nhưng ngay sau đó, một hình ảnh ủi an tôi (trước khi tôi rơi vào tuyệt vọng)
Rất nhiều lần trong những khoảnh khắc cô đơn tuyệt vọng, tôi trở về với Thập Giá Chúa Kitô và tìm thấy nơi đó ý nghĩa của những đớn đau, phiền muộn tôi gặp phải. Ngài đã mang vác chúng trước tôi.
5. Khi tôi có được những giây phút riêng tư và cầu nguyện
Ngày lại ngày trôi qua tôi hầu như chẳng có được chút thì giờ cầu nguyện. Nhưng có lẽ khi chọn chúng để kết thúc một ngày sống, những khoảnh khắc, những giây phút ấy lại là niềm an ủi cho tôi. Đó là những khoảnh khắc cho phép tôi nghỉ ngơi bên Ngài, để tạ ơn Ngài, và để tìm thấy một sự thanh thản diệu vời.
6. Khi nỗi đau của người khác biến thành nỗi đau của chính tôi
Tôi cảm thấy nỗi đau của người khác. Có những người tôi chưa bao giờ gặp gỡ, hoặc họ ở những nơi tôi chẳng thể nào thăm viếng, nhưng tự nhiên tôi cảm thấy niềm đau xót của họ chính là nỗi đau của tôi. Đó là dấu chỉ Chúa nói trong tôi: “Hãy yêu người thân cận như chính mình.” (Mc 12,31)
7. Khi tôi chiêm ngắm những kỳ quan trong công trình tạo dựng của Thiên Chúa
Khi chiêm ngắm những kỳ quan trong công trình sáng tạo, tôi trở nên một chứng nhân cho một trật tự đang vận hành vũ trụ. Tôi thấy mình được nhắc nhớ rằng thế giới này xoay vần nhịp nhàng theo một trật tự nhất định, không thể do một định mệnh ngẫu nhiên nào đó.
8. Khi tôi chứng kiến tình yêu mà đứa con yêu quí của tôi dành cho người khác
Một nụ hôn ngây thơ của đứa trẻ vén mở cho tôi dấu chỉ về Thiên Chúa. Dấu chỉ ấy dạy em bé bài học yêu thương ngay từ khi còn thơ ấu.
9. Khi tôi thấy niềm vui của những người đã dâng hiến cuộc đời mình cho Chúa
Niềm vui của những người bạn sống đời dâng hiến luôn gây ấn tượng mạnh mẽ trong tôi, đặc biệt khi tôi nói chuyện với họ và khi nhìn họ đón chào người khác. Đời sống họ tỏa lan một thứ niềm vui hẳn phải đến từ một điều gì đó lớn lao hơn nhiều, một sự đồng hành liên lỉ, một sự kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa.
10. Những khuôn mặt bé thơ đầy hối hận
Khi các con tôi nghịch ngợm và đột nhiên hiểu rằng chúng đã làm một việc không tốt, chúng tỏ ra hối hận. Hối hận là điều vô cùng quan trọng để bắt đầu lại. Thiên Chúa hiện diện trong tình huống như vậy để dạy tôi cách làm mẹ và làm sao để hướng dẫn các con tôi biết hành động theo những điều tốt lành.
11. Khi tôi giúp đỡ người khác
Tình yêu gắn liền với việc trao hiến và phục vụ. Mỗi khi tôi giúp đỡ ai đó, cho dù là bạn bè hay một người xa lạ, trái tim tôi vẫn ngập tràn hoan lạc, và tôi cảm nghiệm được ý nghĩa của điều răn mới Chúa Giêsu để lại cho chúng ta, đó là yêu mến Chúa trên hết mọi sự và yêu thương người thân cận như chính mình.
12. Khi tôi nhớ đến người thân yêu đã khuất
Khi tưởng nhớ đến những người thân yêu của tôi đã li trần, đó là ông bà, chú bác, và cả những người bạn của tôi, Thiên Chúa luôn đến trong tâm tư tôi với một niềm an ủi và lời hứa chúng tôi sẽ gặp lại nhau trong cuộc sống vĩnh cửu mai ngày.
13. Ngợi khen Chúa vì ân huệ có được những người bạn tốt
Tôi có thể chia sẻ với người bạn thiết thân kinh nghiệm, ký ức, những ngày rực sáng, và cả những ngày tăm tối trong cuộc đời tôi. Tình bạn là ân huệ cao vời mà Thiên Chúa ban tặng cho ta. “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” (Ga 15,13)
14. Khi sức mạnh sáng tạo của nhân loại làm tôi thấy ngỡ ngàng
Nhìn vào tất cả nhưng gì con người có thể tạo ra, nơi những đỉnh cao của trí tưởng tượng họ vươn tới, những điều ấy vén mở một thực tại rằng Đấng Tạo Hóa vẫn đang hoạt động trong chúng ta.
15. Khi những đám mây gợi cho tôi nhớ về Thiên Đàng… Bạn có nghĩ như tôi không?
Nhìn lên bầu trời và cảm thấy nỗi nhớ mong vô tận. Điều này nhắc tôi rằng tôi được mời gọi để sống một cuộc đời vĩnh cửu trên Trời.
16. Tôi cảm thấy dạt dào lòng biết ơn khi biết mình có khả năng cảm nghiệm được tình yêu tận nơi sâu thẳm của tâm hồn
Trái tim tôi được lấp đầy bằng một niềm vui khôn tả khi tôi dành tình yêu sâu sắc của mình cho một ai đó, và điều ấy cho phép tôi dám dâng hiến chính bản thân mình. Tôi muốn trao hiến tất cả cho tình yêu. Tôi muốn yêu như Chúa đã yêu thương tôi.
17. Trong những khoảnh khắc tôi nhận ra trái tim mình đau nhói trước sự thoáng qua của cuộc sống.
Nhớ rằng đời sống này là thoáng qua, nhưng tôi vẫn khát khao một cuộc sống vĩnh cửu. Đây là cảm giác mà tất cả chúng ta đều có. Và đó là dấu chỉ của Thiên Chúa rằng Ngài đã chuẩn bị cho chúng ta một cuộc sống trường tồn.
18. Bất thình lình, một vài tư tưởng xuất hiện trong tôi, nhưng tôi không biết chúng đến từ đâu
Biết bao lần thấy mình có được những từ ngữ chính xác, những giải pháp tuyệt vời hay đôi khi, một sự gợi hứng nào đó tự nhiên đến trong tư tưởng, nhưng tôi không biết chúng đến từ đâu. Tuy nhiên, chúng đến thật đúng lúc. Và điều này tỏ cho tôi thấy có ai đó vẫn ở bên cạnh, thì thầm với tôi và luôn chăm sóc tôi.
Tác giả: Silvana Ramos
Chuyển ngữ: Đaminh Phan Quỳnh, SJ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét