“Hôn nhân chắc chắn là một trong những ơn gọi cao quý và lớn lao nhất, như hôn nhân hướng dẫn các đôi vợ chồng trở nên thánh. Ông bà Ulisse e Lelia Amendolagine đã hiểu rất rõ điều này. Sự hiện diện sống động và hiệu lực của Thiên Chúa trong sự kết hiệp của họ là bí mật của sự trung thành với nhau, không thể phân chia của họ, là bí mật của sức mạnh để đối diện với những phấn đấu hàng ngày để sinh tồn và của niềm vui rạng ngời để lan truyền ánh sáng và hy vọng của Chúa Kitô trong gia đình và trong xã hội.” Đó là lời của tác giả Luca Pasquale giới thiệu cho cuốn sách “Một gia đình được Tin mừng hướng dẫn”, kể lại câu chuyện của đôi vợ chồng Ulisse e Lelia Amendolagine.
Ông Ulisse sinh năm 1893 tại Salerno, miền nam Italia, còn bà Lelia sinh cùng năm 1893 tại Potenza. Năm 1929, họ đã gặp gỡ và quen biết nhau ở Roma. Ngoài những nét hấp dẫn của riêng mỗi người, Ulisse và Lelia còn tìm thấy điểm chung là đức tin sâu sắc và ước muốn xây dựng một gia đình Kitô giáo. Một năm sau đó, ngày 29 tháng 9 năm 1930, họ làm lễ thành hôn tại giáo xứ thánh Têrêsa do các cha dòng Cát minh nhặt phép phụ trách. Hai vợ chồng đã nhanh chóng trở thành những thành viên tích cực của giáo xứ: ông Ulisse gia nhập dòng ba Cát minh, còn bà Lelia thì trở thành thành viên của Huynh đoàn Đức Mẹ Carmine.
Gia đình ông bà Ulisse và Lelia nhanh chóng được nhân rộng với sự chung sống của cha mẹ và một số anh chị em của hai người. Tuy thế, Leila đã là người phụ nữ đảm đang, sắp đặt công việc gia đình với sự hiền dịu và khả năng quản lý. Bà Lelia và chồng siêng năng cầu nguyện với nhau: mỗi sáng, trước khi bắt đầu ngày mới và mỗi tối, sau khi kết thúc một ngày, hai vợ chồng cùng quỳ ở chân giường của họ và cầu nguyện. Năm 1931, đứa con trai đầu lòng Leonardo của ông bà ra đời và sau đó là 4 người con khác. Ông bà đã đón nhận các con như những món quà Chúa ban và nuôi dưỡng, giáo dục chăm sóc các con về đời sống nhân bản và tôn giáo, luôn trao đổi với các giáo viên của các con, theo dõi việc học của các con khi ở trường và khi có thời gian rảnh rỗi. Hai con trai trong số 5 người con của ông bà: Giuseppe trở thành linh mục dòng Cát minh với tên gọi Raffaele, và Roberto thì trở thành linh mục của giáo phận Roma. Ông bà Ulisse e Lelia cũng cởi mở và phát triển các mối quan hệ với người khác, sẵn sàng giúp đỡ với sự tôn trọng và lòng quảng đại bất cứ ai cần đến họ, về vật chất cũng như tinh thần. Họ đã sống cuộc sống như thế trong những năm khó khăn của thế chiến thứ hai.
Cả hai ông bà Ulisse và Lelia đã sống đức tin cách đơn giản nhưng mạnh mẽ. Lòng tín thác vào Thiên Chúa quan phòng của ông bà gia tăng ngay cả khi sống trong sự thiếu thốn những thứ cơ bản nhất để sinh tồn. Sức mạnh của ông bà chính là cầu nguyện chung, Thánh Thể và sự trông cậy vào Đức Trinh nữ Maria. Họ sẵn sàng dâng các con cho Chúa trong đời tu trì ngay cả khi gặp sự phản đối của họ hàng. Trước ngày người con trai Giuseppe bước vào đời sống tu trì, bà Lelia đã viết cho cậu: “Trong bất cứ hoàn cảnh nào của cuộc sống, con phải luôn tìm kiếm nước thiên đàng. Thiên Chúa biết ai thích hợp cho đời linh mục hay đời sống giáo dân, con cần để cho Chúa làm.” Khi bị ung thư màng ruột, bà Lelia vẫn phó thác cho sự gìn giữ của Mẹ Maria và bà đã qua đời ngày 3 tháng 7 năm 1951, trong sự che chở của Đức Mẹ, sau hai năm chịu đau bệnh. Năm 1955, ông Ulisse cũng ngã bệnh và sau những năm chịu đựng đau khổ, cô độc với đức tin anh hùng, ông qua đời ngày 30 tháng 5 năm 1969, trong sự chiêm ngắm Thiên Chúa và trong cánh tay của thánh nữ Têrêsa, sau khi đã được đón nhận các bí tích sau cùng do hai người con linh mục trao ban.
Ngày 18 tháng 6 năm 2004, Đức hồng y Camillo Ruini,giám quản Roma lúc đó, đã khai mạc tiến trình điều tra phong chân phước cho ông bà, trước sự hiện diện của 4 người con còn sống là Teresa, Francesco, cha Giuseppe và cha Roberto. Theo Đức hồng y, sức mạnh bền chặt của mối liên kết vợ chồng không thể chia cắt được của ông bà Ulisse và Lelia được đâm rễ từ bí tích hôn nhân. Sự trung thành với ơn gọi hôn nhân và giáo dục con cái trong đời sống kitô giáo và gương sống chịu đựng gian khổ đau đớn của họ dưới ánh sáng của đức tin sâu sắc và sự dấn thân của gia đình trong việc tham gia tích cực vào đời sống giáo xứ là gương mẫu của đời sống hôn nhân.” Cuộc điều tra ở cấp giáo phận đã kết thúc vào ngày 24 tháng 5 năm 2011. Đôi vợ chồng đã được tuyên phong lên hàng “Tôi tớ Chúa” và án phong chân phước vẫn đang được tiến hành. (FC 28/08/2014)
Hồng Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét