Giáo Hội dành tháng Sáu hằng năm để tôn vinh Thánh Tâm Chúa Giêsu. Thánh Tâm là biểu tượng của tình yêu Thiên Chúa đối với nhân loại. Thánh Gioan đã viết: “Người đã yêu thương họ (các môn đệ) đến cùng” (Ga,13,1). Ý niệm “đến cùng” này được chứng minh qua cái chết trên thập giá, cũng như qua việc trái tim của Chúa bị đâm thâu. Bởi trên thập giá, Chúa Giêsu đã trở nên người nghèo khó và đau khổ như những kẻ cùng cực nhất trên thế gian. Cũng trên thập giá, Trái tim Người đã mở ra, như một kho tàng phong phú, rộng mở để ban tặng hết những vật phẩm quý giá cho mọi người. Chính vì vậy, Giáo Hội ca tụng tình yêu của Chúa và tung hô: Ôi Trái tim nhân hiền!
Đức Giêsu là Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể làm người. Người đã chia sẻ phận người và đồng hành với con người còn mang nhiều khổ đau. Trong con người của Chúa Giêsu, trái tim vô hình của Thiên Chúa cao cả và trái tim hữu hình của con người hữu hạn đã trở nên một. Vì vậy, trái tim của Người vừa hàm chứa tình yêu bao la của Đấng tạo thành, vừa mang những thổn thức rung động của một con người. Trái tim ấy vừa yêu thương chúc lành, vừa đồng cảm trước nỗi khốn khó của con người. Các tác giả Phúc âm đều diễn tả Chúa Giêsu với những cảm xúc rất nhân loại, đồng thời có những nghĩa cử rất thiên linh. Người vỗ vai an ủi người mẹ trong đau khổ tang thương, đồng thời làm cho người con của bà đã chết được sống lại trong niềm vui của dân làng lối xóm; Người rơi lệ khi chứng kiến nỗi đau của thân nhân ông Lagiarô là người đã chết bốn ngày, đồng thời ra lệnh cho ông bước ra khỏi mồ trong sự ngạc nhiên thán phục của dân chúng. Qua lời giảng dạy và qua những phép lạ, Chúa Giêsu bày tỏ tình thương của Thiên Chúa. Qua con người của Đức Giêsu, chính Thiên Chúa cúi mình xuống, trở nên gần gũi con người để cảm thông và chia sẻ nỗi đau của kiếp nhân sinh.
Đức Giêsu là Đấng Thiên sai, đến trần gian để đem ơn cứu rỗi cho con người. Trong lời giáo huấn, Người lấy lại hình ảnh người mục tử của Cựu ước để diễn tả sứ mạng phục vụ con người. Người đã khẳng định: “Tôi là mục tử nhân lành…” (Ga 10, 11). “Mục tử nhân lành” có nghĩa là mục tử có đầy đủ mọi đức tính: bao dung, kiên trì, nhẫn nại, khiêm tốn, tận tình. Người mục tử chân chính bao giờ cũng lo cho đàn chiên và đặt lợi ích của đàn chiên là ưu tư hàng đầu. Trong suốt thời gian rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã thể hiện là một mục tử nhân lành. Người luôn quan tâm giúp đỡ những ai đến với Người, bất luận đó là hạng người nào. Người đón tiếp những người tội lỗi, đối thoại với những người bất đồng ý kiến, thương xót những người cơ hàn khốn khổ. Hình ảnh một mục tử chăm sóc và chữa lành con chiên bệnh tật, nâng đỡ con chiên yếu đuối, cất công đi tìm con chiên lạc… đã thể hiện rõ nét nơi Chúa Giêsu.
Tiếp nối sứ mạng của Chúa Giêsu, Giáo Hội luôn quan tâm săn sóc người nghèo, nâng đỡ họ về tinh thần cũng như vật chất. Như vị Ngôn sứ thành Nagiarét đã cần mẫn rảo khắp xứ Palestina để loan báo Tin Mừng, hai ngàn năm qua, Giáo Hội không ngừng đến với mọi nền văn hóa, đối thoại với mọi hệ thống chính trị, nâng đỡ và cứu giúp những người đau khổ, là nạn nhân của chiến tranh, nghèo đói và kỳ thị. Khi loan báo Tin Mừng qua nhiều ngả đường khác nhau, nhất là bằng những hoạt động bác ái, Giáo Hội trình bày tình thương của Thiên Chúa. Tình thương ấy thể hiện qua Đức Giêsu Kitô. Ai đón nhận Đức Giêsu là đón nhận tình thương của Thiên Chúa. Ai thực hành giáo huấn của Đức Giêsu là góp phần diễn tả hình ảnh của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu.
Chúa Giêsu đã về trời sau khi hoàn tất sứ mạng Thiên Sai, nhưng Người vẫn hiện diện giữa chúng ta như lời Người đã hứa: “Này đây, Thày ở với anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Người hiện diện để tiếp tục tỏ bày tình yêu thương đối với nhân loại. Người ở giữa chúng ta để cùng vác thập giá với chúng ta giữa cuộc sống đầy lao nhọc và gian nan khốn khổ. “Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng” (Mt 11,28-30). Mỗi chúng ta đều đã hơn một lần trải nghiệm điều này, là nếu trao gửi những lắng lo cho Chúa và trông cậy tín thác nơi Người, Người sẽ nâng đỡ ủi an chúng ta. Gánh nặng cuộc đời vì thế mà bớt đắng cay. Cuộc sống trở nên nhẹ nhàng và lạc quan hơn.
Việc tôn sùng Thánh Tâm Chúa không chỉ nhằm nhắc cho chúng ta một câu chuyện dĩ vãng xa xưa, nhưng mời gọi chúng ta hãy sống cụ thể sứ điệp yêu thương trong cuộc sống hằng ngày. Lời Chúa Giêsu căn dặn các tông đồ vào lúc cuối bữa tiệc ly cũng là lời Chúa căn dặn mỗi người tín hữu chúng ta: “Nếu Thày là Thày và là Chúa mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau” (Ga 13,14). Đó chính là bài học yêu thương mà Chúa Giêsu muốn để lại cho chúng ta, để rồi mọi thế hệ, bất cứ nơi đâu và trong bất kỳ hoàn cảnh nào, khi chúng ta thực thi đức yêu thương là chúng ta làm cho người khác nhận biết Chúa.
“Lạy Chúa Giêsu hiền lành và khiêm nhường trong lòng, xin uốn lòng chúng con nên giống trái tim Chúa” (Kinh cầu Trái Tim). Lời cầu nguyện rất đơn sơ này diễn tả mong ước cho mỗi người tín hữu trở thành hình ảnh sống động của Chúa Giêsu giữa trần gian. Hãy sống với nhau bằng trái tim, để làm cho cuộc sống này thấm đượm yêu thương. Hãy phản ánh “Trái tim nhân hiền” của Chúa Giêsu qua lời nói và việc làm hằng ngày. Một khi mang trong mình trái tim giống trái tim của Chúa, chúng ta sẽ dễ dàng kết nối yêu thương với mọi người và làm cho yêu thương lan tỏa trong cuộc sống hôm nay.
Tháng Thánh Tâm Chúa Giêsu 2017
Gm Giuse Vũ Văn Thiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét