Thu đến, thu
đi, thu trở lại,
Lá vàng rơi
rơi trên dòng đời,
Con lại nhớ
đến mùa thu trước,
Nhớ ngày đầu
tiên bước đến trường:
Sáng hôm ấy trời tươi đẹp lắm,
Cỏ cây hoa lá bướm lượn quanh,
Là ngày con mặc chiếc áo trắng
Của mẹ cho con làm học trò.
Mẹ dẫn con đi trên đường làng,
Dọc theo dòng suối mát mùa thu,
Qua những cầu tre lắc lư đưa,
Tay mẹ dìu con, chân bước nhẹ.
Trên đường đến trường nhiều áo trắng
Trố mắt con nhìn: thích làm sao!
Đến trường, lòng con còn bỡ ngỡ.
Mẹ dẫn con đến gặp cô giáo.
Cô giáo cầm tay dẫn đến lớp
Xếp hàng cùng với các bạn thân.
Mẹ ngắm nhìn con, mẹ cười vui:
Con mẹ ngoan hôm nay đến trường.
Buổi học xong, mẹ còn ở đó.
Con chạy đến, mẹ cầm tay con,
Đưa con về, mẹ con vui vẻ.
Trên đường về mẹ khuyên con nhớ:
Học giỏi chăm ngoan, con của mẹ.
Mỗi lần đi học mặc áo trắng,
Áo trắng ngây thơ, áo học trò.
Thu đến, thu đi, thu trở lại,
Mấy mùa lá vàng vẫn rơi rơi,
Thời gian trôi mãi theo dòng đời,
Mùa thu đến trường không còn nữa!
Nhìn chiếc áo trắng nhớ mùa thu,
Nhớ tấm lòng con như áo trắng,
Nhớ mẹ ngày xưa dẫn đến trường,
Lòng mẹ bao la dòng suối mát.
Áo trắng của mẹ vẫn còn đây,
Mỗi lần đi lễ con vẫn nhớ,
Áo trắng chúa nhật ở bên con.
Lòng mẹ thương con hơn biển cả,
Những năm tháng dài mẹ nuôi con,
Cho con dòng sữa: trái chín ngọt.
Mẹ ơi, giờ đây con làm gì,
Hai bàn tay trắng biết làm sao?
Đêm đêm nguyện cầu Chúa thương giúp
Cho mẹ bình an mạnh khỏe luôn
Là điều con mẹ hằng mong ước.
Áo Trắng (Ca đoàn Thánh Linh)
1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét