Ý cầu nguyện tháng

- Ý CẦU NGUYỆN THÁNG 10:

Cầu cho sứ vụ của người giáo dân trong Giáo Hội:
Xin cho các Kitô hữu giáo dân, cách riêng là phụ nữ, khi đã lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy, có thể tham gia nhiều hơn vào các cơ quan hữu trách của Giáo Hội.

Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

Video: Giáo Hội Năm Châu 23/02 – 29/02/2016: Cưỡng ép kết hôn và cải sang đạo H...



Xuất bản 28 thg 2, 2016
• Đức Hồng Y Sandri nói Quốc đảo Síp là cầu nối giữa các dân tộc
• Nhà lãnh đạo Anh giáo nói ông được Vatican hỗ trợ trong cuộc họp các Giám Mục khối Hiệp Thông Anh Giáo
• Cảnh sát Pakistan đã bị buộc phải điều tra vụ bắt cóc thiếu nữ Công Giáo cưỡng ép kết hôn và cải sang đạo Hồi
• Đức Hồng Y Ortega nói “Chuyến thăm của ông Obama sẽ giúp phát triển đất nước Cuba”
• Năng lượng mặt trời được sử dụng trong các trường học thuộc Tòa Thượng Phụ Latinh ở Giêrusalem
• Nga phủ nhận đã tạo ra làn sóng khổng lồ những người tị nạn Syria
• Thông điệp video của Đức Thánh Cha gởi Dòng tên tại Mễ Tây Cơ
• Người Công giáo không nên mừng lễ kỉ niệm 500 năm phong trào cải cách của Martin Luther
• Đức Thánh Cha Phanxicô bổ nhiệm Quan sát viên Thường trực của Tòa Thánh tại Liên Hiệp Quốc tại Geneva

Kinh Truyền Tin Chúa Nhật III Mùa Chay



VATICAN. Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật, 28.02, với vài chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng hoán cải không bao giờ là quá trễ, nhưng đó lại là một việc khẩn thiết và phải làm ngay bây giờ, ngay ngày hôm nay.

Sau đây là nguyên văn bài huấn dụ của Đức Thánh Cha:

“Anh chị em thân mến,

Điều đáng buồn là mỗi ngày trên sách báo đều xuất hiện những tin xấu, chẳng hạn như những vụ thảm sát, những tai nạn thương tâm, những thiên tai dữ dội. Trong bài Tin Mừng ngày hôm nay, Đức Giêsu cũng đề cấp đến hai sự kiện bi thảm đã từng gây xôn xao thời bấy giờ. Chuyện thứ nhất là những người Ga-li-lê bị tống trấn Phi-la-tô giết khi đang dâng lễ vật trong đền thờ. Chuyện thứ hai là có mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết (x. Lc 13,1-5).

Đức Giêsu biết rõ tâm thức mê tín của những kẻ đang nghe Ngài giảng và họ sẽ giải thích những sự kiện ấy theo một nghĩa hoàn toàn sai lầm. Thật vậy, dân chúng nghĩ rằng những người chết cách thê thảm như thế là dấu chỉ cho thấy Thiên Chúa đang trừng phạt vì những tội lỗi nặng nề, ghê tởm mà họ đã gây ra. Dân chúng nói rằng: ‘Những kẻ ấy đáng bị như vậy. Những ai thoát khỏi thảm họa, có nghĩa là họ tốt lành, thánh thiện.’

Đức Giêsu đã quyết liệt lên án và loại bỏ lối nhìn này, vì Thiên Chúa không bao giờ cho phép những thảm họa hay bi kịch xảy ra để trừng phạt những ai tội lỗi. Ngài cũng tuyên bố rằng những nạn nhân bị chết ấy không hề tội lỗi hơn những người Ga-li-lê khác. Trên hết, Ngài mời gọi dân chúng hãy biết đọc ra từ những biến cố ấy một lời cảnh báo dành cho tất cả mọi người, vì ai cũng là tội nhân. Đức Giêsu khẳng đỉnh: ‘Tôi nói cho các ông biết, nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy.’

Ngay cả ngày hôm nay nữa, khi đứng trước những thảm họa thiên tai, người ta rất dễ bị cám dỗ ‘gán’ mọi trách nhiệm cho nạn nhân, hay thậm chí là gán cho Thiên Chúa. Nhưng Tin Mừng ngày hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết suy tư và phản tỉnh: Chúng ta đang có ý tưởng nào về Thiên Chúa? Chúng ta có thật sự nghĩ rằng Thiên Chúa là như thế không? Đó không phải chỉ là một sự phóng chiếu của chúng ta thôi ư, một Thiên Chúa được dựng nên theo tưởng tượng và hình dung của con người mà thôi? Trái lại, Đức Giêsu mời gọi chúng ta hãy biến đổi con tim, thực hiện một cuộc hoán cải tận căn trong hành trình cuộc sống của chúng ta, hoàn toàn dứt bỏ những thỏa hiệp với sự dữ, với sự giả hình; để thực sự bước đi trên con đường Tin Mừng. Nhưng một lần nữa chúng ta lại có cám dỗ biện minh cho chính mình: ‘Chúng ta sẽ phải hoán cải từ đâu đây? Bởi vì, chúng ta là những người tốt lành. Chúng ta là những tín hữu. Chúng ta tuân giữa và thực hành đạo nghĩa cũng đầy đủ lắm mà.’ Chúng ta vẫn hay thường biện minh cho mình như thế.

Đáng tiếc là mỗi người chúng ta lại giống như cái cây trong vườn mà qua năm này tháng nọ không cho ông chủ thấy được dấu hiệu có thể trổ sinh hoa trái. Nhưng chúng ta cũng may mắn, vì Đức Giêsu như một Người Làm Vườn, với lòng kiên nhẫn vô ngần, đã xin ông chủ gia hạn thêm cho cây vả: ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. […] May ra sang năm nó có trái. (x. câu 9).’ Một ‘năm’ của ân sủng là thời gian để Đức Kitô chăm sóc, vun xới; là thời gian của Giáo hội trước khi Đức Kitô lại đến trong vinh quang và cũng là thời gian của đời sống chúng ta, cách đặc biệt là những ngày tháng mùa Chay mà chúng ta được ban tặng như là cơ hội để ăn năn sám hối và được cứu độ. Một năm ân sủng ấy cũng là thời gian của Năm Thánh Lòng Thương Xót này. Bởi vậy, sự kiên nhẫn vô cùng vô tận của Đức Giêsu và mối bận tâm liên lỉ của Ngài dành cho tội nhân phải khơi lên trong chúng ta một sự băn khoăn trăn trở khi đối diện với chính mình! Hoán cải không bao giờ là quá trễ, nhưng đó lại là một việc khẩn thiết và phải làm ngay bây giờ! Trong những giờ khắc cuối cùng, lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa vẫn chờ đợi chúng ta.

Anh chị em hãy nhớ lại câu chuyện nho nhỏ về thánh Tê-rê-sa Hài Đồng Giêsu, khi thánh nữ cầu nguyện cho một phạm nhân bị kết án tử hình. Ông không muốn lãnh nhận sự hòa giải của Giáo hội, không muốn gặp linh mục giải tội. Ông chỉ muốn chết trong tình trạng như thế. Trong tu viện, thánh Tê-rê-sa vẫn hằng liên lỷ cầu nguyện cho ông. Và khi người đàn ông này bước ra pháp trường, trong giây phút chuẩn bị hành hình, ông đã quay về phía vị linh mục và cầm lấy Thánh giá mà hôn. Đó chính là lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa. Và lòng nhẫn nại ấy cũng dành cho mỗi người chúng ta. Đã biết bao lần, khi chúng ta sắp sa ngã, Thiên Chúa luôn có mặt ở đó để nâng đỡ và cứu vớt chúng ta. Thiên Chúa cứu chúng ta vì Ngài có tình yêu thương nhẫn nại vô hạn dành cho chúng ta. Hoán cải không bao giờ là quá trễ, nhưng phải nhanh lên, phải thực hiện ngay bây giờ. Chúng ta hãy bắt đầu ngay ngày hôm nay.

Xin Đức Trinh Nữ Maria gìn giữ chúng ta, giúp chúng ta biết mở cửa tâm hồn trước ân sủng và lòng xót thương của Thiên Chúa. Xin Mẹ giúp chúng ta đừng bao giờ xét đoán người khác những biết đặt mình trước những biến cố không vui, những điều không may mắn, những thảm họa trong cuộc sống thường ngày để xét mình cẩn thận và nhờ đó mà ăn năn hoán cải.”

Sau Kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha đã gởi lời chào thân ái đến tất cả các tín hữu ở Roma và khách hành hương đến từ Italia cũng như các quốc gia khác. 

Cách đặc biệt, Đức Thánh Cha nói: “Tôi cầu nguyện và mời gọi anh chị em cầu nguyện cho những người phải di cư, tị nạn vì chiến tranh và trong những hoàn cảnh vô nhân đạo khác. Đặc biệt là ở Hy Lạp và một số quốc gia, người dân đang gặp khó khăn và chờ đợi viện trợ. Đồng thời, tôi cũng đang hy vọng những tin tức tốt lành của việc chấm dứt chiến sự tại Syria. Anh chị em hãy cùng tôi cầu nguyện để cánh cửa cơ hội này có thể mang đến hy vọng cho những người đau khổ, thúc đẩy những trợ giúp nhân đạo cần thiết và mở ra những cuộc đối thoại cho những người yêu chuộng hòa bình.

Tôi cũng bày tò niềm cảm thông và sự gần gũi với những người thuộc quần đảo Fiji, đang chịu ảnh hưởng nặng nề bởi cơn bão tàn khốc. Tôi cầu nguyện cho các nạn nhân và cho những người tham gia vào các hoạt động cứu trợ.”

Cuối cùng Đức Thánh Cha chúc tất cả mọi người ngày Chúa Nhật tốt lành và ngài cũng không quên xin mọi người cầu nguyện cho ngài.

Vũ Đức Anh Phương, SJ
Nguồn: http://vi.radiovaticana.va/news/2016/02/28/kinh_truy%E1%BB%81n_tin_ch%C3%BAa_nh%E1%BA%ADt_iii_m%C3%B9a_chay/1211794

Đức Hồng y Parolin khẳng định giáo huấn của Giáo Hội về hôn nhân


Đức Hồng y Pietro Parolin cho hay thật "cần thiết" để luật pháp Ý không đánh đồng kết hợp dân sự với hôn nhân.

Theo Radio Vatican, Tòa Thánh Vatican đưa ra phát biểu này liên quan đến một dự luật gây nhiều tranh cãi mang tên Cirinnà vốn sẽ hợp pháp hóa kết hợp dân sự đồng tính, cũng như cho các thành viên của của các kết hợp như thế quyền được nhận con nuôi.

Đức Hồng y đưa ra tuyên bố này sau cuộc gặp hàng năm các viên chức chính phủ Ý để đánh dấu kỷ niệm hiệp ước Lateran, được tổ chức tại Đại sứ quán Ý cạnh Tòa Thánh Vatican với sự hiện diện của Tổng thống Ý Sergio Mattarella và Thủ tướng Matteo Renzi.


Hiệp ước Lateran là hiệp ước giữa Ý và Tòa Thánh Vatican ký kết vào năm 1929 để giải quyết các tranh chấp phát sinh từ lâu qua việc tiếp quản Ý vào thế kỷ mười chín của Nhà nước Giáo hoàng, và cũng thành lập Nhà nước Thành phố Vatican.

Trong tuần này, tại Thượng viện Ý, có cuộc tranh luận về dự luật Cirinnà, sau khi được các chính trị gia đề xuất. Đức Hồng y cho hay: "Dự luật đã được đưa ra, nhưng không đưa vào các cuộc thảo luận của chúng tôi. Tôi nghĩ rằng lập trường của mọi người là rõ ràng, mặc dù không rõ những gì sẽ xảy ra trong những ngày tới". Ngài nhắc lại rằng không thể đánh đồng kết hợp dân sự với hôn nhân. Thật "cần thiết" để tôn trọng phán quyết của Tòa án Hiến pháp để không để không để bất kỳ luật nào có thể đánh đồng kết hợp dân sự với hôn nhân.

Đức Hồng Y Parolin nói rằng cuộc gặp với các viên chức chính phủ là "tốt đẹp" và cho biết các bên đã trao đổi về các vấn đề song phương khác, bao gồm các thỏa thuận gần đây về các vấn đề tài chính, hợp tác trong Năm Thánh, và "các chủ đề lớn" về giáo dục và gia đình. Ngài đó: "Đó là tín hiệu tích cực... với mong muốn hợp tác và sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn có thể phát sinh".

Theo tin tức từ The Guardian, hôm thứ Năm 26/02/2016, Thượng viện Ý đã thông qua đạo luật trong đó cho phép kết hợp đồng tính nhưng phải loại bỏ điều khoản cho phép nhận con nuôi.

Tạ Ân Phúc
Nguồn: http://ubmvgiadinh.org/article/%C4%91%E1%BB%A9c-h%E1%BB%93ng-y-parolin-kh%E1%BA%B3ng-%C4%91%E1%BB%8Bnh-gi%C3%A1o-hu%E1%BA%A5n-c%E1%BB%A7a-gi%C3%A1o-h%E1%BB%99i-v%E1%BB%81-h%C3%B4n-nh%C3%A2n

Các Giám Mục Công Giáo Canada âu lo về dự luật cho phép trợ tử

“Tự tử không phải là một phần của chăm sóc sức khỏe,” các giám mục Công Giáo Canada nói như trên trong một phản ứng trước một báo cáo của chính phủ đề xuất việc hợp pháp hóa trợ tự.

Bản báo cáo của một ủy ban liên ngành, đưa ra vào ngày 25 tháng Hai đã kêu gọi một hệ thống mới cho phép các bác sĩ hỗ trợ tự tử cho những bệnh nhân đang phải chịu những đau khổ về thể lý hay tâm lý. Ủy ban đề nghị cả việc mở rộng trợ tử cho các thanh thiếu niên được đánh giá là “còn vị thành niên chưa trưởng thành.” Cuối cùng, trong cố gắng tấn công các bệnh viện Công Giáo tại Canada; cũng như các nhân viên y tế có niềm tin tôn giáo chống lại việc trợ tử, báo cáo cho rằng tất cả các nhân viên y tế phải bị bắt buộc đề xuất với bệnh nhân lựa chọn được trợ tử, và tất cả các bệnh viện được chính phủ tài trợ phải cung cấp việc hỗ trợ tự tử.

Đức Giám Mục Douglas Crosby của giáo phận Hamilton, chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Canada, đã đưa ra một câu trả lời thay cho hàng giáo phẩm nước này. Tuyên bố của ngài cho rằng bất cứ chính sách quốc gia nào cũng đều phải dựa trên sự bảo vệ cuộc sống con người và tôn trọng lương tâm cá nhân. Bản tuyên bố nhận thấy rằng ủy ban liên ngành đã không đánh giá đúng mức hiệu quả của việc chăm sóc làm giảm nhẹ những đau đớn và việc chăm sóc tại gia trong việc cung cấp sự thoải mái cho những người bị bệnh nan y.

Các giám mục kêu gọi một nỗ lực toàn quốc để ngăn ngừa tự tử. Trong khi lưu ý rằng vấn đề chủng tộc có một tương quan rất lớn với tỷ lệ tự tử, các Giám Mục nhận xét rằng: “Tỷ lệ tự sát là 5 đến 7 lần cao hơn trong số những thanh niên thổ dân so với các sắc dân khác, trong khi tỷ lệ tự tử trong giới trẻ thổ dân Inuit là một trong những tỷ lệ cao nhất trên thế giới, và ở mức 11 lần cao hơn so với mức trung bình tại Canada.”

Đặng Tự Do
Nguồn: http://vietcatholic.net/News/Html/180738.htm

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

Tin Mừng Chúa nhật III mùa Chay - Năm C

Kết quả hình ảnh cho chúa nhật 3 mùa chay năm c?

TIN MỪNG: Lc 13,1-9
(1) Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hòa lẫn với máu tế vật họ đang dâng, (2) Đức Giê-su đáp lại rằng: “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê đó tội lỗi hơn hết mọi người Ga-li-lê khác bởi lẽ họ đã chịu đau khổ như vậy sao? (3) Tôi nói cho các ông biết: “Không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy”. (4) Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-a đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao? (5) Tôi nói cho các ông biết: Không phải thế đâu. Nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy”.(6) Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này: “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, (7) nên bảo người làm vườn: “Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất? (8) Nhưng người làm vườn đáp: “Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. (9) May ra sang năm nó có trái. Nếu không thì ông sẽ chặt nó đi”.
Nguồn: http://www.kinhthanhvn.org/viewItem.jhtml?itemId=6853

Giáo hội Chính thống Nga muốn mở cửa các địa điểm hành hương cho người Công giáo


WHĐ (26.02.2016) – Người ta thường chỉ nhận định cuộc gặp gỡ giữa Đức giáo hoàng Phanxicô và Đức Thượng phụ Kirill vào ngày 12 tháng Hai vừa qua tại La Havana, Cuba theo góc độ địa chính trị, nhưng cuộc gặp gỡ lịch sử này có thể có những hệ quả khác về mặt thiêng liêng: Các Đền thánh của Giáo hội Chính thống Nga sẽ được mở cửa vào cuối năm nay cho khách hành hương Công giáo kính viếng.

Đài phát thanh Vatican đã trích lại tuyên bố trên của Tổng giám mục Hilarion trong một cuộc phỏng vấn. Tổng giám mục Hilarion hiện đang là Trưởng ban Đối ngoại của Toà Thượng Phụ Moskva, trách vụ do chính Đức Thượng phụ Kirill đảm nhiệm từ năm 1989 đến năm 2009.

Theo gương của Bari ở miền Nam Italia, nơi lưu giữ thánh tích của Thánh Nicôla được nhiều người Chính thống đến kính viếng, Tổng giám mục Hilarion cũng mong muốn có thêm nhiều cuộc hành hương qua lại giữa Chính thống giáo và Công giáo. “Chúng ta cần phải đẩy mạnh các làn sóng hành hương này, ngài nhấn mạnh, bởi vì điều quan trọng là các tín hữu của hai Giáo hội gặp gỡ nhau và đến viếng các Đền thánh của nhau”.

Nên biết rằng các Giáo hội Đông phương rất có lòng sùng kính Thánh Nicôla. Nhiều bàn thờ của các nhà thờ tại Nga đã được dâng kính Thánh Nicôla. Thánh Nicôla từng là giám mục Myra trên bờ biển phía Tây Nam của Anatolia vào thế kỷ IV. Khi Thổ Nhĩ Kỳ bị người Seljuk Hồi giáo xâm chiếm, các cư dân thành phố Bari của Italia quyết định đưa thánh tích của Thánh Nicôla về Bari để bảo đảm an toàn.

Ngày nay, thành phố Bari thu hút rất nhiều khách hành hương Chính thống giáo, đặc biệt là từ Nga. Mỗi năm, có nhiều phái đoàn của Giáo hội Chính thống cùng tham gia hành hương với người Công giáo Roma trong khuôn khổ một cuộc gặp gỡ đại kết; điều này đóng vai trò thúc đẩy việc xây dựng sự tin cậy và hiểu biết lẫn nhau nhiều hơn giữa Giáo hội Công giáo và Giáo hội Chính thống Nga.

Minh Đức
Nguồn: http://hdgmvietnam.org/giao-hoi-chinh-thong-nga-muon-mo-cua-cac-dia-diem-hanh-huong-cho-nguoi-cong-giao/7713.57.7.aspx

Thông cáo của Quốc vụ viện Truyền thông




WHĐ (25.02.2016)­ – Ngày 22 tháng Hai 2016, Quốc vụ viện Truyền thông đã ra thông cáo sau đây:

“Vì cha Federico Lombardi - Tổng giám đốc, và ông Alberto Gasbarri - Giám đốc điều hành sắp kết thúc thời gianphục vụ tại Đài phát thanh Vatican, Đức ông Dario Viganò, Chủ tịch Quốc vụ viện Truyền thông, với sự phê chuẩn của Phủ Quốc vụ khanh Toà Thánh, đã bổ nhiệm ông Giacomo Ghisani “tạm thời” làm đại diện hợp pháp và chịu trách nhiệm điều hành Đài phát thanh Vatican, từ ngày 1 tháng Ba, trong bối cảnh tái cấu trúc ngành truyền thông Vatican hiện nay”.

Thông cáo giải thích thêm: với Tự sắc “Bối cảnh của truyền thông ngày nay” ký ngày 27 tháng Sáu 2015, Đức Thánh Cha Phanxicô đã thành lập Quốc vụ viện Truyền thông, hợp nhất tất cả các cơ quan hiện đang hoạt động trong lĩnh vực truyền thông vào một cơ quan mới của Giáo triều Rôma. Những cơ quan này gồm: Hội đồng Toà Thánh về Truyền thông Xã hội, Phòng Báo chí Toà Thánh, Phòng Internet Vatican, Trung tâm Truyền hình Vatican, Nhật báo Osservatore Romano, Nhà in Vatican, Phòng nhiếp ảnh và Nhà xuất bản Vatican.

Ngày 09 tháng Sáu 2015, một kế hoạch khả thi và lịch làm việc đã được trình lên Hội đồng Hồng y tư vấn (thường gọi là Nhóm C9), nêu ra tiến trình hợp nhất từng bước các cơ quan hiện có; và nói rõ: “Các cơ quan ấy, từ ngày Tự sắc được công bố, vẫn tiếp tục nhiệm vụ của mình, nhưng phải tuân theo các chỉ dẫn của Quốc vụ viện Truyền thông”.

Tiến trình này đã bắt đầu, và vào ngày 01 tháng Giêng 2016 Hội đồng Toà Thánh về Truyền thông Xã hội và Phòng Báo chí Tòa Thánh đã hợp nhất với nhau về mặt hành chính và quản trị. Thẩm quyền của Quốc vụ viện Truyền thôngvề mặt tổ chức truyền thông không có gì thay đổi.

Năm nay, theo lịch trình đã được đề nghị và phê chuẩn, dự định sẽ hợp nhất Đài phát thanh Vatican và Trung tâm Truyền hình Vatican, vốn đã được thực hiện đối với một số dịch vụ nhằm quản lý nhân sự tốt hơn (chẳng hạn như việcphân phối tài liệu âm thanh và hình ảnh về các nghi lễ của Đức giáo hoàng và các sự kiện quan trọng khác của Toà Thánh).

Rõ ràng bối cảnh này giải thích lý do tại sao khi Tổng giám đốc Federico Lombardi kết thúc nhiệm kỳ năm năm và Giám đốc điều hành Alberto Gasbarri nghỉ hưu vào cuối tháng Hai, họ sẽ không được thay thế bằng những người khác trong vai trò điều hành tương tự. Thay vì thế một vị đại diện hợp pháp và là người đứng đầu văn phòng hành chính sẽ được bổ nhiệm, đó là Giacomo Ghisani, hiện là Phó Tổng Giám đốc Quốc vụ viện Truyền thông, người hết sức am hiểu về Đài phát thanh Vatican và đã làm việc tại đây trong nhiều năm với tư cách Trưởng Phòng pháp lý và quan hệ quốc tế.

Tiến trình tái cấu trúc sẽ được tiến hành cùng với việc xây dựng Quy chế mới, không chỉ cho Quốc vụ viện mà còn các bộ phận có liên quan để bảo đảm tính đại diện hợp pháp về mặt tổ chức, ở cấp châu Âu và cấp quốc tế. Quy chế mới cũng sẽ duyệt lại kế hoạch nhân sự của các cơ quan được hợp nhất.

Thông cáo viết thêm: “Nhiệm vụ trước mắt cho chúng ta một cơ hội lớn lao để thẩm định chất lượng của mọi định chế, những lĩnh vực có ưu thế và di sản đa ngôn ngữ và đa văn hoá của chúng ta”.

“Trong giai đoạn này, Trung tâm Truyền hình Vatican sẽ tiếp tục tham khảo ý kiến của Stefano D’Agostini về việc điều hành thường lệ. Nhân viên của Đài phát thanh Vatican sẽ tham khảo ý kiến của Giacomo Ghisani về các vấn đề hành chính và cha Andrzej Majewski về các hoạt động biên tập và tình trạng các chương trình phát thanh bằng nhiều ngôn ngữ (tức là, Ban Giám đốc sản xuất chương trình hiện nay). Các vấn đề kỹ thuật, gồm cả việc mua sắm và phát triển các dự án (các hoạt động và thẩm quyền của Ban Giám đốc Kỹ thuật hiện nay) sẽ do Sandro Piervenanzi phụ trách”.

Thông cáo kết thúc: “Quốc vụ viện Truyền thông sẽ hết sức quan tâm tuân thủ tiến trình này, để vượt qua mọi khó khăn có thể xảy ra và bảo đảm thành công”.

(Theo VIS)


Huy Hoàng chuyển ngữ
Nguồn: http://hdgmvietnam.org/thong-cao-cua-quoc-vu-vien-truyen-thong/7712.57.7.aspx

Mở án phong thánh cho vị tử đạo của Mindanao

Mở án phong thánh cho vị tử đạo của Mindanao thumbnail
Linh mục Francesco Palliola, thừa sai dòng Tên người Ý. Ảnh: phjesuits.org

Thánh lễ gần đây tại nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Rất Thánh Mân Côi của Dipolog khai mạc tiến trình tôn phong chân phước và hiển thánh cho linh mục Francesco Palliola, thừa sai dòng Tên người Ý từng phục vụ tại Mindanao.

Nếu được tôn phong thánh, cha Palliola, vốn là con nuôi, sẽ trở thành thánh nhân thứ ba của Philippines, sau Thánh Lorenzo Ruiz của Manila và Thánh Pedro Calungsod của Cebu, và là thánh nhân tiên khởi của Mindanao.

Vị linh mục bị Tampilo, một lãnh đạo bản xứ cải đạo nhưng đã bỏ đạo và được cha Palliola cố gắng đưa về với Giáo hội, giết chết tại Ponot, nay là thị xã Jose S. Dalman, ngày 29-1-1648. Ngài qua đời ở tuổi 35.

“Padre Palliola có thể là người Naples, người gốc Ý; nhưng tình yêu ngài dành cho Chúa, nhiệt huyết truyền giáo và chăm sóc người dân trên bán đảo Zamboanga, đặc biệt là người bản địa Subanon, đã biến ngài thành người Mindanao thực sự”, Đức Giám mục Severo Cagatan Caermare nói.

Nguồn: http://vietnam.ucanews.com/2016/02/26/mo-an-phong-thanh-cho-vi-tu-dao-cua-mindanao/

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

Kỷ niệm mười năm Thông điệp Deus Caritas Est của Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI




WHĐ (23.02.2016) – “Đức ái chẳng hề ngơi. Mười năm sau Thông điệp Deus Caritas Est”, đó là tên gọi hội nghị quốc tế diễn ra trong hai ngày 25 và 26 tháng Hai tại Vatican, do Hội đồng Toà Thánh Cor Unum (Đồng Tâm) tổ chức, trong khuôn khổ cử hành Năm Thánh Lòng Thương Xót. Hội nghị nhằm mục đích thảo luận và đào sâu quan điểm thần học và mục vụ trong thông điệp của Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI đối với thế giới ngày nay, đặc biệt đối với những người đang làm việc trong các cơ quan từ thiện của Giáo hội. Tham dự hội nghị có đại diện các Hội đồng Giám mục và các tổ chức từ thiện Công giáo quốc tế.

Chương trình Hội nghị gồm:

Ngày 25-02-2016:

Buổi sáng:

– Phát biểu khai mạc: Đức ông Giampietro Dal Toso, Thư ký Hội đồng Cor Unum.
– Tham luận:
- Đức hồng y Gerhard Ludwig Müller, Bộ trưởng Bộ Giáo lý Đức Tin: “Đọc Thông điệp Deus Caritas Est trên phương diện thần học”.
- Ông Michel Thio, Chủ tịch Hiệp hội Bác ái Vinh Sơn Quốc tế.
- Bà Marina Almeida Costa, Giám đốc Caritas Cap Vert.
- Ông Roy Moussalli, Giám đốc điều hành Hội Phát triển xã hội Syria.

Buổi chiều:

Thảo luận về ý nghĩa tình yêu thương trong ba tôn giáo độc thần, với phát biểu của:
- Giáo trưởng Shlomo David Rosen, Giám đốc Văn phòng Tôn giáo vụ thuộc Hội đồng Do Thái giáo Giêrusalem.
- Ông Saeed Ahmed Khan, Giáo sư trường Đại học Detroit tiểu bang Wayne (Hoa Kỳ).
- Ông Fabrice Hadjadj, Giám đốc Viện Nhân học Fribourg (Thụy Sỹ).

Ngày 26-02-2016:

Buổi sáng:

– Phát biểu của Đức hồng y Antonio G. Tagle, Tổng giám mục Manila (Philippines), kiêm Chủ tích Caritas Quốc tế: “Tầm quan trọng của Thông điệp Deus Caritas Est đối với hoạt động bác ái trong Giáo hội ngày nay”.
– Tham luận do các chuyên viên về các vấn đề xã hội-kinh tế:
- Ông Alejandro Marius (Venezuela).
- Ông Eduardo M.Almeida (Paraguay).

Buổi trưa:

Đức Thánh Cha tiếp kiến các tham dự viên.

Buổi chiều:

Phát biểu của:
- Cha Paolo Asolan, Giáo sư Đại học Giáo hoàng Latran (Roma).
- Ông Rainer Gehrig, Giáo sư Đại học Công giáo Murcia (Tây Ban Nha).

Mỗi ngày sẽ có Thánh lễ vào lúc 18g tại Nhà thờ của Học viện Giáo hoàng Đức quốc tại Roma. Chủ tế Thánh lễ ngày 25 là Đức hồng y Paul Josef Cordes, nguyên Chủ tịch Hội đồng Cor Unum, và ngày 26 là Đức hồng y Robert Sarah, Bộ trưởng Bộ Phụng tự và Kỷ luật các bí tích.

Toàn bộ Hội nghị sẽ được phát hình trực tiếp và có thể theo dõi trực tuyến tại địa chỉ: www.corunumjubilaeum.va

Thành Thi 

Nguồn: http://hdgmvietnam.org/ky-niem-muoi-nam-thong-diep-deus-caritas-est-cua-duc-giao-hoang-benedicto-xvi/7709.57.7.aspx

Gặp gỡ của người trẻ thuộc nhiều tôn giáo ở Indonesia


WHĐ (23.02.2016) – Để hiểu biết nhau, chia sẻ kinh nghiệm tôn giáo, cầu nguyện với nhau và xin ơn sống hoà hợp và hoà bình ở Indonesia: trong tinh thần này những người trẻ thuộc thuộc nhiều nguồn gốc, văn hoá và tôn giáo khác nhautrong những ngày vừa qua đã cùng nhau quy tụ tại trường Trung học Kopeng ở Salatiga, gần Semarang thuộc miềnTrung đảo Java, trong khuôn khổ của chương trình “Pondok Damai” (nghĩa là Ngôi nhà Hòa bình).

Hãng tin Pen @ Katolik của Indonesia cho biết, các người trẻ Công giáo, Tin Lành, Ấn giáo, Phật giáo và Hồi giáo đã tham gia gặp gỡ và hào hứng tìm hiểu các truyền thống tôn giáo khác. Pondok Damai là một chương trình khởi đầu tại Semarang vào năm 2007 do mục sư Tin Lành Rony Chandra Kristantoro phối hợp với Viện Khoa học Xã hội và Tôn giáo thực hiện nhằm đề ra các hoạt động liên tôn cho những người trẻ của nhiều tôn giáo khác nhau. Cho đến nay, Pondok Damai đã được tổ chức tại nhiều thành phố và ngôi làng ở miền Trung đảo Java.

Lukas Awi Tristanto, thành viên của Uỷ ban Đối thoại Liên tôn và Đại kết của Tổng giáo phận Semarang, đánh giá cao các sáng kiến này và đưa ra nhận định: “Đối thoại là một hình thức sống chung và một cung cách tương quan giữa con người của các tôn giáo khác nhau. Vì thế tôi hy vọng những người trẻ không chỉ tiếp tục hưởng ứng các sáng kiến ​​nàymà còn đi xa hơn, nhờ đối thoại và chung sức tìm kiếm hoà bình, công lý và tự do”.

(Theo Fides Agenzia)

Minh Đức
Nguồn: http://hdgmvietnam.org/gap-go-cua-nguoi-tre-thuoc-nhieu-ton-giao-o-indonesia/7707.57.7.aspx

Đức Hồng y Myanmar hy vọng hòa giải dân tộc

Đức Hồng y Myanmar hy vọng hòa giải dân tộc thumbnail
Đức Hồng y Charles Maung Bo của Yangon. Ảnh: asianews.it

Khi tân chính phủ bắt đầu nắm quyền ở Myanmar, Đức Hồng y Charles Maung Bo của Yangon hy vọng có được hòa giải dân tộc kể cả việc tha thứ cho các lãnh đạo quân sự đã cai trị quốc gia này từ 1962 tới 2011.

Phát biểu với hãng tin Pháp Eglises d’Asie, ngài kêu gọi tôn trọng hơn nữa quyền tự do tôn giáo trong quốc gia theo Phật giáo này, kể cả việc trả lại các trường học Công giáo bị chính quyền quân nhân tịch thu trong những năm 1960.

Thừa nhận có những tiến bộ gần đây như cho phép các trường Công giáo được đăng ký dưới tên của các cá nhân, Hồng y Bo cũng kêu gọi phải chính thức công nhận quyền mở trường học của Giáo hội nữa.

“Chúng tôi muốn tân chính phủ chính thức cho phép chúng tôi xây dựng nhà thờ và tu viện” – ngài nói thêm.

Quốc gia có 51,5 triệu dân này có tới 89% Phật tử, 4% Hồi giáo, 3% Tin Lành và 1% Công giáo.

Nguồn: http://vietnam.ucanews.com/2016/02/24/duc-hong-y-myanmar-hy-vong-hoa-giai-dan-toc/

Giáo hội Singapore “quan ngại sâu sắc” buổi diễn của Madonna

Giáo hội Singapore “quan ngại sâu sắc” buổi diễn của Madonna thumbnail
Ảnh: thehive.asia

Đức Tổng giám mục William Goh bày tỏ lo ngại sâu sắc về buổi hòa nhạc của ca sĩ Mỹ Madonna tại Singapore vào ngày 28 tháng Hai tới.

Ngài nhắc nhở người Công giáo rằng họ có “bổn phận đạo đức không ủng hộ những ai phỉ báng và xúc phạm tôn giáo, kể cả những giá trị phi đạo đức và chống Kitô giáo do xã hội thế tục thúc đẩy” – tờ The Straights Times đưa tin.

“Không có thái độ trung lập trong đức tin; người ta hoặc ủng hộ hoặc chống lại. Có mặt tại những sự kiện này tự thân là một phản chứng. Vâng lời Thiên Chúa và giữ các giới răn của Ngài phải đứng trên nghệ thuật” – Tổng giám mục của Singapore phát biểu trong một tuyên bố hôm 20 tháng Hai.

Chuyến lưu diễn mang tên Rebel Heart của Madonna đã bị thay đổi chút ít cho khán giả Singapore, phần nhạy cảm về tôn giáo bị loại ra.

Đức Tổng giám mục Goh nói với giáo dân rằng “Là dân Thiên Chúa, chúng ta nên đón nhận những loại nghệ thuật đích thực dẫn đưa chúng ta đến với Thiên Chúa … và không ủng hộ loại ‘nghệ thuật giả tạo’ nhắm đến khoái lạc, nổi loạn, bất kính, khiêu dâm, làm ô uế tâm trí giới trẻ, lạm dụng tự do, chủ nghĩa cá nhân sao nhãng việc công ích, ăn nói thô tục, nói láo và chân lý nửa vời”.

Nguồn: http://vietnam.ucanews.com/2016/02/24/giao-hoi-singapore-quan-ngai-sau-sac-buoi-dien-cua-madonna/

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

Trọn nội dung cuộc họp báo trên không của Đức Phanxicô trên đường từ Mễ Tây Cơ trở về Rôma



Đêm ngày 17 tháng Hai, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã kết thúc chuyến viếng thăm Mễ Tây Cơ trong 5 ngày của ngài và ngài đã lên đưởng trở về Rôma từ phi trường quốc tế tại Juárez, nơi ngài cử hành Thánh Lễ cuối cùng với sự tham dự của người ở cả hai bên biên giới Mỹ Mễ để nói rằng “không biên giới nào ngăn cản chúng ta là một gia đình”. 

Trước khi lên máy bay, ngài cám ơn đại gia đình Mễ Tây Cơ đã mở rộng cửa đời sống họ và quốc gia họ để nghinh đón ngài. Trích dẫn thi hào Octavio Paz, người viết trong bài thơ “Tình Anh Em” rằng “Tôi là một con người: tôi chỉ kéo dài giây lát, và đêm tối thì mênh mông. Nhưng nhìn lên, tôi thấy các vì sao đang viết. Tôi hiểu tuy không quán triệt: tôi cũng đang viết và chính trong khoảnh khắc này, một ai đó đang giải nghĩa cho tôi”, ngài cho hay: người giải nghĩa và chỉ đường cho ta chính là Thiên Chúa mầu nhiệm nhưng rất thực trong xác thịt thực của mọi người, nhất là những người nghèo nhất và thiếu thốn nhất của Mễ Tây Cơ”.

Ngài nói thêm: “Đêm xem ra mênh mông và tối đen, nhưng trong các ngày qua, tôi đã có thể quan sát thấy rằng trong dân tộc này, có rất nhiều đuốc sáng đang công bố hy vọng; tôi đã có thể nhìn thấy, trong nhiều chứng từ, trên nhiều gương mặt, sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng tiếp tục bước đi trên lãnh thổ này, hướng dẫn anh chị em, nâng đỡ hy vọng; với các cố gắng hàng ngày của họ, nhiều người nam nữ đã làm xã hội Mễ Tây Cơ không bị trơ trọi trong bóng tối. Họ là các tiên tri của ngày mai, họ là dấu chỉ của một hừng đông mới”. 

Họp báo trên không

Trên chuyến phi cơ của hãng Hàng Không Mễ Tây Cơ, từ Ciudad Juárez trở lại Rôma, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã dành cho các nhà báo tháp tùng ngài một cuộc phỏng vấn về đủ mọi vấn đề, nổi bật nhất là ca ngợi các cố gắng của Đức Bênêđíctô XVI trong việc chống trả cuộc khủng hoảng giáo sĩ lạm dụng tình dục, lên án phá thai và việc bùng phát của vi khuẩn Zika. Cũng trong cuộc họp báo này, ngài cho rằng nếu Donald Trump chủ trương xây tường chứ không xây cầu di dân, ông ta không phải là 1 Kitô hữu. 

Sau đây là trọn nội dung cuộc phỏng vấn, dựa vào bản tiếng Anh của Catholic News Agency:

Cha Lombardi: Kính thưa Đức Thánh Cha, xin cám ơn Đức Thánh Cha đã hiện diện ở đây, giống như vào cuối mọi chuyến đi, để chuyện trò tóm kết, có cái nhìn bao quát về chuyến đi đã diễn ra, và Đức Thánh Cha đã sẵn lòng trả lời rất nhiều câu hỏi từ cộng đồng quốc tế chúng con. Giống như bình thường, chúng con đã yêu cầu các nhóm ngôn ngữ khác nhau tổ chức và chuẩn bị một ít câu hỏi, nhưng lẽ dĩ nhiên chúng con bắt đầu với các đồng nghiệp Mễ Tây Cơ của chúng con.

Maria Eugenia Jimenez Caliz, Milenio (Mễ Tây Cơ): Thưa Đức Thánh Cha, tại Mễ Tây Cơ, có cả hàng nghìn người “desaparecidos” (mất tích). Nhưng vụ 43 (sinh viên) ở Ayotzinapa là điển hình. Con muốn hỏi Đức Thánh Cha, tại sao Đức Thánh Cha không gặp gia đình họ? Và việc này nữa, (xin Đức Thánh Cha gửi) 1 thông điệp cho các gia đình của hàng nghìn “desaparecidos”.

Đức Phanxicô: Nếu cô chú ý đọc các sứ điệp, (cô sẽ thấy) tôi liên tục nhắc tới các vụ sát hại, cái chết, và sự sống bị cướp mất bởi các băng đảng buôn bán ma túy và buôn bán người. Tôi nói tới vấn đề này như những vết thương mà Mễ Tây Cơ đang gánh chịu. Đã có các cố gắng tiếp đón một trong các nhóm này, và có nhiều nhóm lắm, thậm chí các nhóm này chống đối lẫn nhau, đánh nhau ngay trong nội bộ, do đó, tôi thích nói rằng tôi muốn thấy mọi nhóm dự Thánh Lễ tại Juárez hay tại một Thánh Lễ khác. Trên thực tế, không thể gặp hết mọi nhóm được, vì mặt khác, họ còn đánh nhau nữa. Đây là một tình thế khó hiểu, nhất là đối với tôi vì tôi là người ngoại quốc, đúng không? Tôi nghĩ rằng ngay xã hội Mễ Tây Cơ cũng là một nạn nhân của tất cả các điều này, của những tội ác muốn “rửa sạch” người ta, muốn liệng bỏ người ta. Tôi nói về nó trong 4 bài diễn văn tất cả và cô có thể kiểm tra việc này ở đó. Quả là một đau đớn lớn lao mà tôi từng gặp, vì quốc gia này không đáng chịu một bi kịch như thế. 

Javier Solorzano, Canal 11 (Mễ Tây Cơ): Như Đức Thánh Cha biết, chủ đề ấu dâm ở Mễ Tây Cơ có một gốc rễ rất nguy hiểm, rất đau lòng. Trường hợp Cha Marciel để lại một dấu ấn rất mạnh, nhất là đối với các nạn nhân. Họ tiếp tục cảm thấy không được Giáo Hội che chở. Nhiều người tiếp tục làm người có đức tin. Thậm chí, một số người vẫn còn trong chức linh mục. Con muốn hỏi Đức Thánh Cha, Đức Thánh Cha nghĩ gì về chủ đề này? Đức Thánh Cha có nghĩ đến một lúc nào đó, ngài sẽ gặp gỡ các nạn nhân không? Và nói chung, ý tưởng cho rằng khi các linh mục bị khám phá trong các vụ có bản chất này, điều được làm là các ngài được đổi đi nơi khác, không còn gì khác nữa? Con xin cám ơn.

Đức Phanxicô: Rồi, tôi sẽ bắt đầu với câu hỏi thứ hai. Trước nhất, vị giám mục nào đổi một linh mục tới một giáo xứ khác khi bị khám phá là ấu dâm thì là một người vô ý thức và điều tốt nhất ngài có thể làm là nộp đơn từ chức. Rõ chứ?

Thứ hai, nói trở lui, vụ Marciel, và ở đây, tôi tự cho phép mình vinh danh người đã tranh đấu trong những lúc không còn sức để gánh vác, cho tới khi ngài có thể lo liệu để gánh vác. Ratzinger. Đức Hồng Y Ratzinger đáng được vỗ tay. (Vỗ tay). Đúng, hãy vỗ tay ngài. Ngài có đủ tài liệu. Ngài là người, trong tư cách đứng đầu Bộ Giáo Lý Đức Tin, đã có đủ tài liệu trong tay. Ngài đã tiến hành mọi cuộc điều tra, cứ thế tiếp diễn, tiếp diễn, tiếp diễn, cho tới lúc không thể đi xa hơn nữa. Nhưng nếu ông còn nhớ, 10 ngày trước khi Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II qua đời, trong Đàng Thánh Giá Thứ Sáu Tuần Thánh năm ấy, ngài nói với toàn thể Giáo Hội rằng cần phải quét dọn mọi rác rưởi của Giáo Hội. Và trong Thánh Lễ Cầu Cho Việc Bầu Cử Giáo Hoàng, dù biết mình là một ứng viên, ngài cũng không dại, ngài cũng không ngại đưa ra câu trả lời, ngài đã nói y hệt câu trả lời ấy. Ngài là người can đảm đã giúp rất nhiều trong việc mở toang chiếc cửa này. Bởi thế, tôi muốn nhớ tới ngài vì đôi lúc chúng ta quên khuấy công trình kín đáo này mà thực ra là nền tảng cho việc “mở nắp chiếc bình”. 

Thứ ba, chúng ta đang thực hiện rất nhiều việc với Đức Hồng Y Quốc Vụ Khanh (Pietro Parolin), và với nhóm 9 Hồng Y cố vấn. Sau khi lắng nghe, tôi đã quyết định đề cử phụ tá thư ký thứ ba cho Bộ Giáo Lý Đức Tin để chuyên đảm trách các vụ này, vì Bộ không giải quyết kịp mọi vụ hiện có. 

Ngoài ra, tòa chống án cũng đã được thiết lập bởi Đức Ông Scicluna để xử lý các trường hợp của tòa thứ hai khi có chống án, vì phán quyết đầu được toàn Bộ Giáo Lý Đức Tin đưa ra, họ gọi là “feria quarta”, thường họp vào hôm thứ Tư. Khi có chống án, nếu nó được đệ nạp ở tòa đầu, thì đâu có công bằng. Do đó, tòa thứ hai cũng là một vấn đề luật lệ, với luật sư bênh vực, nhưng chúng ta cần làm nhanh hơn, vì chúng ta đã không làm kịp nhiều vụ, vì các vụ cứ tiếp tục xẩy ra. 

Một điều nữa hiện đang tiến triển tốt là ủy ban bảo vệ vị thành niên. Nó không chuyên nhất chỉ đảm trách các vụ ấu dâm, nhưng bảo vệ trẻ vị thành niên. Ở đó, tôi đã từng dành cả một buổi sáng cho 6 người họ, 2 người Đức, 2 người Anh và 2 người Ái Nhĩ Lan. (Họ là) các người đàn ông và đàn bà bị lạm dụng. Là nạn nhân. Và tôi cũng đã gặp các nạn nhân ở Philadelphia. Như thế, chúng tôi quả có đang làm việc. Nhưng tôi tạ ơn Thiên Chúa vì nắp bình đã được mở, và chúng ta phải tiếp tục cất cái nắp bình ấy đi. Chúng ta cần có ý thức. 
Và, điều cuối cùng tôi muốn nói: đây là điều quái dị, vì linh mục được thánh hiến để dẫn một đứa trẻ tới Thiên Chúa, thế mà ngài lại nghiến ngấu em trong một hy lễ quỉ quái. Ngài hủy diệt em. 

Javier Solorzano: Thế còn Marciel? 

Đức Phanxicô: À, về Marciel, trở lại với hội dòng (ghi chú: Đạo Binh Chúa Kitô, hội dòng do Cha Marciel lúc ấy thiết lập), đã có sự can thiệp và hiện nay việc quản trị hội dòng có tính can dự bán phần. Nghĩa là, bề trên cả do một hội đồng, do hội đồng toàn dòng, bầu lên, còn hai vị khác thì do Đức Giáo Hoàng chọn. Nhờ cách này, chúng ta giúp duyệt lại các vấn đề cũ. 

Phil Pullella, Reuters: Hôm nay, Đức Thánh Cha nói rất hùng hồn tới vấn đề di dân. Ở phía bên kia biên giới, hiện đang có cuộc tranh cử rất gay go. Một trong các ứng viên vào Nhà Trắng, đảng viên Cộng Hòa Donald Trump, trong một cuộc phỏng vấn gần đây nói rằng Đức Thánh Cha là một người chính trị và thậm chí ông ta còn nói rằng Đức Thánh Cha là một con tốt, một dụng cụ của chính phủ Mễ Tây Cơ trong bàn cờ chính trị di dân. Ông Trump nói rằng nếu ông được bầu, ông muốn xây một bức tường dài 2,500 kilô mét dọc theo biên giới. Ông muốn trục xuất 11 triệu di dân bất hợp pháp, phân rẽ các gia đình, v.v… Con muốn hỏi Đức Thánh Cha ngài nghĩ gì về những cáo buộc chống lại ngài này và khi một người Công Giáo Bắc Mỹ bỏ phiếu cho một người như thế này? 

Đức Phanxicô: Tạ ơn Thiên Chúa, ông ta bảo tôi là một chính khách vì Aristốt từng định nghĩa con người là 'animal politicus' (con vật chính trị). Ít nhất, tôi cũng là một con người. Còn về việc liệu tôi có phải là một con tốt hay không, thì, có thể, tôi không biết. Tôi để chuyện này cho ông phán đoán và cho người ta phán đoán. Còn người nào chỉ nghĩ đến việc xây tường, bất cứ ở đâu, chứ không xây cầu, thì người đó không phải là Kitô hữu. Điều này không có trong Tin Mừng. Còn về việc ông bảo liệu tôi có nên cho ý kiến bầu hay không bầu, thì tôi sẽ không can dự vào việc này đâu. Tôi chỉ nói rằng người này không phải là Kitô hữu nếu ông ta nói những điều như thế. Chúng ta phải thấy liệu ông ta có nói những điều ấy cách ấy không và trong chuyện này, tôi nghĩ là không có. 

Jean-Louis de la Vaisserie, AFP (Pháp): Cuộc gặp gỡ Thượng Phụ Chính Thống Giáo Nga Kirill và việc ký bản tuyên bố chung đã được toàn thế giới nghinh đón như một bước tiến lịch sử. Nhưng hôm nay ở Ukraine, người Công Giáo Hy Lạp cảm thấy bị phản bội. Họ nói tới một văn kiện chính trị nhằm ủng hộ các chính sách của Nga. Ở đấy, chiến tranh bằng lời đang được châm ngòi trở lại. Đức Thánh Cha có nghĩ là ngài sẽ có khả năng đi Mạc Tư Khoa không? Ngài có được thượng phụ mời không? Hay, ngài sẽ tới Crete để chào mừng Công Đồng Toàn Chính Thống Giáo vào mùa xuân?

Đức Phanxicô: Tôi sẽ bắt đầu với câu hỏi sau cùng. Tôi sẽ có mặt… bằng tinh thần. Và bằng một thông điệp. Tôi rất muốn chào mừng các ngài ở đấy tại công đồng toàn Chính Thống. Các ngài là anh em, nhưng tôi phải tôn trọng các ngài. Nhưng tôi biết rõ: họ muốn mời các quan sát viên Công Giáo và đây là một chiếc cầu tốt, nhưng phía sau các quan sát viên Công Giáo, tôi sẽ cầu nguyện với một ước muốn tốt nhất của tôi là: người Chính Thống Giáo tiến lên phía trước vì họ là anh em và các giám mục của họ là giám mục giống chúng tôi. 

Rồi Đức Kirill, người anh em của tôi. Chúng tôi hôn nhau, ôm lấy nhau, rồi nói chuyện cả một giờ (Cha Lomardi nói đỡ)… hai giờ. Tuổi già lú lẫn. (Cười). Hai giờ chúng tôi nói chuyện với nhau như anh em, một cách thành thật và không ai biết nói về gì, chỉ những điều chúng tôi nói tới vào lúc kết thúc, một cách công khai, về việc chúng tôi cảm nhận ra sao khi nói chuyện với nhau. 

Thứ hai, lời phát biểu ấy, lời tuyên bố về Ukraine. Khi đọc điều này, tôi hơi lo lắng một chút vì chính (Đức Tổng Giám Mục) Sviatoslav Schevchuk đã nói rằng người Ukraine, một số người Ukraine, cả nhiều người Ukraine cảm thấy thất vọng và bị phản bội. Tôi rất biết (Đức Tổng Giám Mục) Sviatoslav. Ở Buenos Aires, chúng tôi làm việc với nhau 4 năm. Khi ngài được bầu, lúc mới 42 tuổi nhá, một con người tốt lành, ngài được bầu làm tổng giám mục chính, ngài trở lại Buenos Aires để lấy đồ đoàn. Ngài tới gặp tôi và tặng tôi bức ảnh, lớn thế này, bức ảnh Đức Mẹ Âu Yếm. Và ngài bảo tôi, ‘bức ảnh này từng đồng hành với con suốt đời. Con muốn để lại cho Đức Hồng Y, người đã đồng hành với con trong 4 năm qua. Đó là một trong ít món tôi mang theo từ Buenos Aires và tôi hiện giữ trên bàn làm việc của tôi. Nghĩa là, ngài là người tôi kính trọng và thân quen nữa. Chúng tôi dùng chữ “tu” (anh) với nhau (chữ “tu” trong tiếng Ý là cách nói suồng sã để nói với bằng hữu thân mật) v.v…

Bởi thế, việc này xem ra khá lạ lùng đối với tôi và tôi nhớ lại một điều tôi đã nói ở đây với ông: để hiểu một mẩu tin, một lời phát biểu, ông cần phải nhờ đến khoa chú giải mọi điều. 

Nhưng, khi ông nói điều này, điều được nói trong một lời phát biểu hôm 14 tháng Giêng, tháng Hai vừa qua, Chúa Nhật vừa rồi… một cuộc phỏng vấn do một người anh em thực hiện… tôi không nhớ… một linh mục, một linh mục Ukraine, đã được tiến hành tại Ukraine và được công bố. Tin tức ấy, cuộc phỏng vấn ấy dài 1 trang, hai trang, hơn một chút, ít nhiều như thế. Cuộc phỏng vấn ấy đăng ở trang cuối, ít nhiều như thế. Tôi đã đọc cuộc phỏng vấn này và tôi xin nói điều này: (Đức Tổng Giám Mục) Schevchuk, về phía tín lý, tuyên bố ngài là người con của Giáo Hội và hiệp thông với giám mục Rôma và với Giáo Hội. Ngài nói tới Đức Giáo Hoàng và sự gần gũi của ngài với Đức Giáo Hoàng, và nói về chính ngài, về đức tin của ngài, và về cả người Chính Thống ở đấy nữa. Không có gì khó khăn về tín lý hết. Ngài chính thống theo nghĩa tốt của từ ngữ, nghĩa là chính thống trong tín lý Công Giáo. Không phải sao. 

Và rồi, trong một cuộc phỏng vấn giống như cuộc phỏng vấn này, mọi người đều có quyền nói chuyện của mình và điều này không được thực hiện trong cuộc gặp gỡ, vì cuộc gặp gỡ, đó là điều tốt và chúng ta phải tiến về phía trước. Điều này, ngài không làm trong cuộc gặp gỡ, cuộc gặp gỡ là một điều tốt và chúng ta phải tiến về phía trước. Còn điều này, điều thứ hai, ý nghĩ riêng của một người. Thí dụ điều này, điều tôi đã nói về các giám mục đổi các linh mục ấu dâm đi nơi khác, việc tốt nhất các ngài có thể làm là từ chức. Đây không phải là chuyện tín lý, nhưng là điều tôi nghĩ. Bởi thế, ngài có ý nghĩ riêng. Các ý nghĩ này để đối thoại và ngài có quyền có các ý nghĩ ấy.

Thứ ba… à, tất cả các điều ngài nói tới đều ở trong văn kiện, đó là vấn đề. Về sự kiện gặp gỡ: Chúa muốn nó tiến về phía trước, cái ôm hôn và mọi điều đều tốt. Văn kiện. Đây là một văn kiện có thể đem ra bàn cãi và cũng có thể thêm bớt. Ở Ukraine, đây là lúc đang có chiến tranh, đang có đau khổ, với thật nhiều giải thích. Tôi đã nêu danh người Ukraine, xin người ta cầu nguyện, gần gũi, rất nhiều lần cả trong khi đọc kinh Truyền Tin lẫn trong các buổi yết kiến ngày thứ Tư. Có sự gần gũi như thế. Nhưng sự kiện lịch sử về chiến tranh, được cảm nghiệm như… tôi không biết liệu… vâng đúng, mọi người đều có ý nghĩ riêng về chiến tranh, ai khởi diễn nó, phải làm gì và hiển nhiên đây là vấn đề có tính lịch sử, nhưng cũng là một vấn đề riêng tư, lịch sử, hiện sinh của đất nước ấy và nó nói tới đau khổ. Và tôi xin chêm vào đoạn này. Ông có thể hiểu các tín hữu, vì Stalislav cho tôi hay ‘rất nhiều tín hữu đã viết cho tôi, nói rằng họ thất vọng sâu xa và bị Rôma phản bội’. Ông có thể hiểu người trong hoàn cảnh này hẳn phải cảm nghĩ như thế, không phải sao? Nhưng văn kiện sau cùng quả có ghi nhanh một số điều. Tha thứ, người ta có thể bàn luận về vấn đề này tại Ukraine. Nhưng trong đó, nó nói phải làm cho chiến tranh kết thúc, phải tìm các thỏa hiệp. Chính tôi cũng từng nói: các thoả ước Minsk phải tiến về phía trước chứ không bị loại trừ. “Điều không được viết bằng tay thì viết bằng cùi chỏ” (nguyên văn tiếng Ý: “Con il gomito quello che non e scritto con le mani”).

Giáo Hội Rôma, Đức Giáo Hoàng đã luôn luôn nói: ‘hãy tìm kiếm hòa bình’. Tôi cũng đã tiếp kiến cả hai vị tổng thống. Bình đẳng, phải không? Và vì thế, khi ngài bảo ngài nghe điều trên từ dân chúng của ngài, tôi hiểu. Tôi hiểu lắm. Nhưng đó không phải là tin tức. Tin tức là mọi sự. 

Nếu ông đọc toàn bộ cuộc phỏng vấn, ông sẽ thấy tuy vẫn còn những vấn đề tín lý nghiêm trọng, nhưng đã có ý muốn hợp nhất, tiến bước trên đường đại kết, và ngài là con người đại kết. Có một số ý kiến. Ngài viết cho tôi khi nghe biết chuyến đi, cuộc gặp gỡ, nhưng như một người anh em, góp ý kiến như một người anh em. Tôi không ngại văn kiện nó ra sao. Tôi thích nó theo nghĩa chúng ta cần tôn trọng các điều mà mọi người được tự do nghĩ và trong (ngữ cảnh) hoàn cảnh quá khó khăn này. Từ Rôma, đức sứ thần hiện đang ở biên giới nơi đang đánh nhau, giúp đỡ binh sĩ và người bị thương. Giáo Hội Rôma đã gừi nhiều trợ giúp tới đó. Luôn phải có hòa bình, thỏa hiệp. Chúng ta phải tôn trọng Thỏa Ước Minks, v.v… Phải toàn diện. Nhưng đừng hoảng sợ hạn từ này. Đây là một bài học: một mẩu tin phải được giải thích bằng khoa chú giải mọi sự, chứ không phải chỉ một phần. 

de la Vaisserie: Thượng Phụ có mời Đức Thánh Cha một ngày nào đó tới Mạc Tư Khoa không?

Đức Phanxicô: Thượng Phụ Kirill. Tôi thích, vì nếu tôi đã nói một điều, tôi phải nói một điều khác, rồi một điều khác và một điều khác nữa. Tôi thích những điều chúng ta đang nói ở đây, giữa chúng ta mà thôi, sẽ chỉ là những gì chúng ta đã nói công khai. Đây là một sự kiện. Và nếu tôi nói điều này, thì tôi phải nói một điều khác và một điều khác… không đúng sao! Điều tôi đã nói công khai, điều ngài đã nói công khai. Đó là điều có thể nói về cuộc đàm đạo riêng tư. Đã nói ra thì không còn riêng tư nữa. Nhưng, xin nói với ông, tôi ra khỏi nó một cách vui vẻ, và ngài cũng thế. 

Carlo Marroni, Il Sole 24 (Ý): Thưa Đức Thánh Cha, câu hỏi của con là về gia đình, một đề tài mà Đức Thánh Cha thường nói tới trong chuyến đi này. Quốc hội Ý đang thảo luận một đạo luật về các cuộc kết hợp dân sự, một đề tài đang khiêu khích tạo ra các va chạm chính trị mạnh mẽ nhưng cũng là một cuộc tranh biện mạnh mẽ trong xã hội và giữa người Công Giáo. Đặc biệt, con muốn biết ý nghĩ của Đức Thánh Cha về việc chấp nhận các cuộc kết hợp dân sự và do đó, về quyền lợi trẻ em và của các con trai con gái nói chung.

Đức Phanxicô: Trước nhất, tôi không biết hiện nay quốc hội Ý nghĩ thế nào. Đức Giáo Hoàng không pha mình vào chính trị Ý. Tháng Năm, 2013, trong cuộc gặp gỡ đầu tiên của tôi với các giám mục (Ý), một trong ba điều tôi nói là: về chính phủ Ý, tùy các hiền huynh xử lý. Vì Đức Giáo Hoàng là người của mọi người và ngài không thể ghép mình vào một nền chính trị chuyên biệt nội trị nào của một quốc gia. Đó không phải vai trò của giáo hoàng, đúng không? Và điều tôi nghĩ là điều cả Giáo Hội nghĩ và vốn từng nói xưa nay, vì đây không phải là nước đầu tiên có trải nghiệm này, nhiều nước lắm, nên tôi suy nghĩ như Giáo Hội vốn luôn nói xưa nay về việc này.

Paloma García Ovejero, Cadena COPE (Tây Ban Nha): Thưa Đức Thánh Cha, trong mấy tuần qua, đã có khá nhiều quan tâm đối với vi khuẩn Zika tại nhiều nước Mỹ Châu Latinh và cả ở Âu Châu nữa. Nguy cơ lớn nhất này tác động đối với các phụ nữ mang thai. Người ta rất xao xuyến. Một số nhà cầm quyền đã đề nghị phá thai, hay cách nào đó để tránh có thai. Liên quan tới việc tránh có thai, về vấn đề này, liệu Giáo Hội có thể xem xét ý niệm chọn “sự ác kém hơn” hay không?

Đức Phanxicô: Phá thai không phải là sự ác kém hơn. Nó là một tội ác. Đó là chuyện vứt bỏ một người để cứu một người khác. Đó là điều Mafia làm. Nó là một tội ác, một sự ác tuyệt đối. Về “sự ác kém hơn”, tức tránh có thai. Đức Phaolô VI, một người vĩ đại, trong một tình huống khó khăn ở Phi Châu, đã cho phép các nữ tu sử dụng thuốc ngừa thai trong trường hợp bị hiếp. 

Cô đừng lẫn lộn sự ác tránh có thai đúng nghĩa với phá thai. Phá thai không phải là một vấn đề thần học, nó là một vấn đề nhân bản, một vấn đề y khoa. Cô giết một con người để cứu một con người khác, ấy là xét trong một hoạt cảnh tốt đẹp nhất. Hay để sống thoải mái, không chứ? Điều này chống lại lời thề của Hippocrate mà các bác sĩ phải tuyên thệ. Trong nó và tự nó, nó là một tội ác, nhưng ngay từ đầu nó đã không phải là một sự ác tôn giáo mà là một sự ác nhân bản. Thành thử hiển nhiên, mỗi việc giết người đều bị kết án, y hệt mọi sự ác nhân bản.

Mặt khác, tránh có thai không phải là một sự ác tuyệt đối. Trong một số trường hợp, như trong trường hợp này chẳng hạn, hay trong trường hợp của Chân Phúc Phaolô VI, vấn đề đã rõ. Tôi muốn thúc giục các bác sĩ làm hết cách để tìm ra thuốc chích chống lại hai thứ muỗi mang bệnh này. Cần phải cố gắng về phương diện này.

Jurgen Erbacher, ZDF (Đức): Thưa Đức Thánh Cha, không lâu nữa Đức Thánh Cha sẽ lãnh Giải Charlemagne, và đây là một giải chính ở Âu Châu. Đức Thánh Cha nói gì với Âu Châu, một lục địa xem ra hiện đang rơi từng mảnh, trước nhất với cuộc khủng hoảng đồng euro và nay cuộc khủng hoảng tỵ nạn? Có lẽ Đức Thánh Cha có lời nào đó nói với chúng con trong tình huống khủng hoảng ở Âu Châu chăng?

Đức Phanxicô: Trước nhất, về Giải Charlemagne. Tôi có thói quen không nhận các giải thưởng hay các vinh dự, nhưng không phải luôn do lòng khiêm nhường, mà vì tôi không thích chúng. Có lẽ hơi khùng một chút, vì nhận chúng là điều tốt, nhưng chỉ là tôi không thích chúng. Nhưng trong trường hợp này, tôi không nói (là mình) bị ép buộc, mà là được thuyết phục bởi sự ương ngạnh thánh thiện và thần học của Đức Hồng Y Kasper, vì ngài đã được chọn, được Aachen bầu để thuyết phục tôi. Và tôi nói vâng, nhưng phải ở Vatican. Và tôi nói tôi sẽ tặng nó cho Âu Châu, như một thứ đồng vinh dự cho Âu Châu, một giải thưởng để Âu Châu làm những điều nó muốn tại Strasburg; để nó không còn là “bà Âu Châu” nữa mà là “mẹ Âu Châu”. 

Thứ hai, một ngày kia, đọc tin tức về cuộc khủng hoảng này, vân vân, tôi đọc chút chút, chỉ liếc mắt qua một nhật báo, tôi sẽ không nói tên để khỏi gây ghen tương, nhưng tờ báo này có tiếng! Chì 15 phút thôi, rồi tôi nhận tín liệu từ Phủ Quốc Vụ Khanh vân vân. Và có một chữ tôi thích, nhưng không biết người ta có chấp nhận nó hay không, chứ đó là “tái lập Liên Hơp Âu Châu” (“the re-foundation of the European Union”). Tôi nghĩ tới các vị cha già vĩ đại, nhưng ngày nay các Schuman, các Adenauer đang ở đâu, những con người vĩ đại này sau chiến tranh đã lập nên Liên Hợp Âu Châu. Tôi thích ý niệm tái lập Liên Hợp Âu Châu, có lẽ nó có thể thực hiện được, vì Âu Châu, tôi không nói nó độc đáo, nhưng nó có một sức mạnh, một nền văn hóa, một lịch sử không thể phí phạm, và chúng ta phải làm mọi sự để Liên Hợp Âu Châu có sức mạnh và cũng có linh hứng để tiến lên phía trước. Đó là ý nghĩ của tôi.

Anne Thompson, NBC (Mỹ): Một số người thắc mắc làm thế nào một Giáo Hội tự cho mình có lòng thương xót, làm thế nào Giáo Hội lại có thể tha thứ cho một tên sát nhân dễ dàng hơn là một người ly dị và tái hôn?

Đức Phanxicô: Tôi thích câu hỏi này! Về gia đình, hai thượng hội đồng đã nói về nó. Đức Giáo Hoàng đã nói về nó quanh năm trong các bài giáo lý Thứ Tư. Vấn đề đích thực, cô đặt rất hay. Trong văn kiện hậu thượng hội đồng sắp sửa được phát hành, có lẽ trước Phục Sinh, nó đề cập đến mọi chuyện của thượng hội đồng, trong một chương, vì nó có nhiều chương, nó nói tới các tranh chấp, các gia đình bị thương tổn và việc chăm sóc mục vụ các gia đình. Đây là một trong các quan tâm. Quan tâm khác là việc chuẩn bị hôn nhân và rồi sau một thời gian không thể chịu được nữa, cô có thể xin phép chuẩn, cô bỏ đi, và mọi chuyện đều O.K. Mặt khác, thực hiện một (hôn nhân) bí tích, đây là chuyện suốt đời, có ba tới bốn hội đồng… Chuẩn bị hôn nhân là điều rất quan trọng. Nó rất, rất ư là quan trọng, vì tôi tin đây là một điều mà trong Giáo Hội, trong thừa tác mục vụ chung, ít nhất tại nước tôi, tại Mỹ Châu Latinh,Giáo Hội chưa đánh giá nhiều.

Thí dụ, chưa nhiều nữa nhưng mấy năm qua tại quê hương tôi, đã có thói quen, điều có thể gọi là ‘casamiento de apuro’, lấy nhau vội vàng vì đứa con sắp ra đời và để cứu vãn danh dự của gia đình về mặt xã hội. Như thế, họ không có tự do và trong phần lớn các trường hợp này, cuộc hôn nhân bất thành. Là một giám mục, tôi đã cấm các linh mục của tôi không được làm thế. Khi có những điều như thế, tôi dám nói, các linh mục cứ để đứa bé ra đời, để họ tiếp tục là những người đính hôn, và tới khi họ cảm thấy họ có thể tiếp tục suốt đời họ, thì họ có thể tiến tới. Sẽ không có thiếu sót lúc ấy. 

Một chương khác rất đáng lưu ý là việc giáo dục con cái: các nạn nhân của các vấn đề gia đình là con cái. Con cái. Thậm chí của các vấn đề mà cả chồng lẫn vợ cũng không nói gì được. Thí dụ, nhu cầu làm việc. Khi ông bố không có giờ rảnh nói với con cái, khi bà mẹ không có giờ nói với con cái. Khi tôi giải tội cho một cặp vợ chồng có con, tôi hỏi “các con có mấy đứa con?” Một số cặp lo lắng và nghĩ là ông linh mục này sẽ hỏi tại sao không có thêm. Tôi thường hỏi câu thứ hai, “các con có chơi với các con không?” Đa số trả lời, “nhưng thưa cha, con không có giờ. Con làm suốt ngày”. Con cái là nạn nhân của vấn đề xã hội đang làm tổn thương gia đình. Đây là một vấn đề… tôi thích câu hỏi của cô.

Một chuyện đáng lưu ý nữa từ cuộc gặp gỡ các gia đình ở Tuxtla. Ở đấy, có một cặp, tái hôn trong cuộc kết hợp lần thứ hai được hội nhập vào thừa tác mục vụ của Giáo Hội. Thuật ngữ chủ yếu được thương hội đồng sử dụng, mà tôi vừa lặp lại, là “hội nhập” (integrate) các gia đình bị thương tổn, các gia đình tái hôn v.v… vào đời sống Giáo Hội. Nhưng không được quên con cái ở giữa trong các trường hợp này. Chúng là các nạn nhân đầu tiên, cả trong các vết thương lẫn trong các hoàn cảnh nghèo đói, làm việc, v.v…

Thompson: Điều ấy có nghĩa họ được rước lễ?

Đức Phanxicô: Đây là điều sau cùng. Hội nhập vào Giáo Hội không có nghĩa là rước lễ. Tôi biết những người Công Giáo kết hôn trong cuộc kết hợp lần thứ hai đi nhà thờ, đi nhà thờ mỗi năm một hay hai lần và nói con muốn rước lễ, như thể tham dự việc rước lễ là một phần thưởng. Đây là việc hướng tới hội nhập, mọi cánh cửa đều được mở rộng, nhưng ta không thể nói, “từ nay, họ được rước lễ”. Làm thế sẽ gây thương tích cho chính hôn nhân, cho cặp vợ chồng, vì sẽ không giúp họ tiếp tục tiến trên đường hội nhập. Và hai người ấy rất hạnh phúc. Họ dùng một câu phát biểu rất đẹp: chúng con không hiệp lễ, nhưng chúng con tiếp nhận sự hiệp thông mỗi khi đi thăm bệnh viện hoặc làm việc này việc nọ. Sự hội nhập của họ là như thế. Nếu có gì hơn, Chúa sẽ cho họ biết, nhưng đây là một nẻo đường, một con lộ. 

Antoine Marie Izoard, I.Media (Pháp): Thưa Đức Thánh Cha, con chào Đức Thánh Cha, xin cho phép con trước nhất nói đùa một câu, để nói với Đức Thánh Cha: chúng con, các người viết về Vatican, đã là con tin xiết bao của nghị trình của Đức Thánh Cha nên chúng con đã không chơi với con cái chúng con được. Thứ bẩy là ngày tiếp kiến trong Năm Thánh, Chúa Nhật đọc kinh Truyền Tin và từ thứ Hai tới thứ Sáu chúng con phải đi làm. Và do đó, xin ôm Alberto một cái, người cùng Cha Lombardi đã thuê con cách nay 20 năm tại Đài Phát Thanh Vatican. Chúng ta là một gia đình ở đây.

Thưa Đức Thánh Cha, một câu hỏi hơi “risqué” (liều) một chút. Nhiều phương tiện truyền thông đã khiêu khích và khá ầm ĩ về việc thư từ qua lại đầy nhiệt tình giữa Đức Gioan Phaolô II và nữ triết gia Mỹ, Ana Teresa Tymieniecka, người được người ta cho là có rất nhiều tình cảm âu yếm đối với vị Giáo Hoàng người Ba Lan. Theo quan điểm của Đức Thánh Cha, liệu một giáo hoàng có thể có mối liên hệ thân mật với một người đàn bà không? Và điều này nữa, nếu Đức Thánh Cha cho phép con, Đức Thánh Cha là người đã có việc thư từ quan trọng, Đức Thánh Cha có biết loại kinh nghiệm này không?

Đức Phanxicô: Tôi đã biết tình bạn giữa Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II và triết gia này khi còn ở Buenos Aires. Ai cũng biết. Và sách vở của bà nổi tiếng. Đức Gioan Phaolô II là một người hiếu động. Rồi tôi còn có thể nói rằng một người không biết làm thế nào để có mối liên hệ bạn bè với một người đàn bà – tôi không nói tới những người ghét đàn bà, là những người bệnh hoạn – đúng, ngài là một người thiếu một điều gì đó. 

Và trong kinh nghiệm của tôi, kể cả lúc cô hỏi ý kiến tôi, tôi sẽ hỏi người hợp tác, người bạn, tôi cũng muốn nghe ý kiến một người đàn bà vì họ nhiều hiểu biết xiết bao. Họ nhìn sự việc cách khác. Tôi thích nói rằng phụ nữ là những người tạo sự sống trong bụng họ, và đây là lối ví von của tôi, họ có đặc sủng đem đến cho cô những điều cô có thể dùng để xây dựng. Tình bạn với một người đàn bà đâu phải là một tội. Nó là một tình bạn. Một tình bạn thơ mộng với một người đàn bà không phải là vợ bạn, điều ấy mới là tội. Cô hiểu chứ?

Nhưng Giáo Hoàng là một con người. Giáo Hoàng cũng cần nhập liệu (input) của phụ nữ. Và Giáo Hoàng cũng có một trái tim có thể có một tình bạn lành mạnh, thánh thiện với một người đàn bà. Có những bạn bè làm thánh, Thánh Phanxicô và Thánh Clara, Thánh Têrêxa và Thánh Gioan Thánh Giá, cô đừng sợ. Nhưng phụ nữ vẫn chưa được coi trọng lắm: chúng ta vẫn không hiểu lợi ích mà một người đàn bà làm cho đời sống vị linh mục và đời sống Giáo Hội trong chiều hướng cố vấn, giúp đỡ qua một tình bạn lành mạnh.

Franca Giansoldati, Il Messaggero (Ý): Thưa Đức Thánh Cha, con xin chào Đức Thánh Cha. Con xin trở lại với chủ đề luật lệ đang được bỏ phiếu tại quốc hội Ý. Xét theo một vài cách nào đó, thì đây là một luật lệ liên quan tới các quốc gia khác, vì các quốc gia khác đã có luật về các cuộc kết hợp giữa những người cùng phái rồi. Có một văn kiện của Bộ Giáo Lý Đức Tin năm 2003 vốn lưu ý nhiều tới vấn đề này và thậm chí, còn dành hẳn một chương nói về lập trường của các dân biểu Công Giáo đối với vấn đề này nữa. Văn kiện này minh nhiên nói rằng các dân biểu Công Giáo không được bỏ phiếu ủng hộ các luật này. Xét vì hiện có nhiều lờ mờ về vấn đề này, con muốn hỏi, trước nhất, văn kiện năm 2003 này còn hiệu lực không? Và đâu là lập trường mà một dân biểu quốc hội phải có? Và rồi vấn đề nữa, sau Mạc Tư Khoa và Cairo. Liệu có một cuộc tan băng giá nào khác ở chân trời không? Con có ý nói tới cuộc hội kiến mà Đức Thánh Cha muốn có cho Đức Giáo Hoàng và phái Sunni (của Hồi Giáo), ta hãy gọi họ như thế, Imam của Al Azhar. 

Đức Phanxicô: Vì việc này, Đức Ông Ayuso đã tới Cairo tuần rồi để gặp vị thứ hai sau Imam và chào kính Imam. Đức Ông Ayuso, thư ký của Đức Hồng Y Tauran ở Hội Đồng Giáo Hoàng về Đối Thoại Liên Tôn. Tôi muốn gặp ngài. Tôi biết ngài muốn thế. Chúng tôi đang tìm cách, luôn luôn qua Đức Hồng Y Tauran vì đây là một con đường, nhưng chúng tôi sẽ đạt được thôi. 

Về văn kiện kia, tôi không nhớ văn kiện năm 2003 của Bộ Giáo Lý Đức Tin mấy nhưng mọi dân biểu Công Giáo phải bỏ phiếu theo lương tâm được đào luyện kỹ của mình. Tôi chỉ muốn nói như thế. Tôi tin như thế đã đủ vì – tôi nói được đào luyện kỹ vì đây không phải là thứ lương tâm của “điều hình như đối với tôi”. Tôi nhớ khi hôn nhân dành cho những người cùng phái được bỏ phiếu ở Buenos Aires và số phiếu rất xít xao. Và cuối cùng, có người nói để cố vấn cho người kia: “Nhưng nó không rõ với anh sao? Không, cả với tôi cũng không, thế mà ta lại thua như thế này. Nhưng nếu ta không đến đó thì làm gì có túc số (quorum) cần thiết”. Người kia bảo: “Nếu có túc số cần thiết ta sẽ dành cho Kirchner”. Và, người này trả lời “thích dành túc số cho Kirchner chứ không cho Bergoglio”. Và họ đã cứ thế mà lao đầu vào. Đấy không phải là một lương tâm được đào luyện kỹ. 

Về những người cùng phái, tôi nhắc lại điều đã nói trên chuyến bay đi Rio de Janeiro. Nó có trong Sách Giáo Lý Của Giáo Hội Công Giáo.

Javier Martinez-Brocal, Rome Reports (Ý): Chúng ta chưa về tới Rôma, nhưng chúng con đã nghĩ tới các chuyến đi tương lai, về việc chuẩn bị hành trang một lần nữa. Thưa Đức Thánh Cha, khi nào Đức Thánh Cha sẽ đi Á Căn Đình, nơi người ta đang chờ Đức Thánh Cha từ lâu? Khi nào Đức Thánh Cha sẽ trở lại Mỹ Châu La Tinh? Hay đi Trung Hoa? Rồi, một câu nhận định nhanh, Đức Thánh Cha nhiều lần, trong chuyến đi này, nói tới việc mơ - Đức Thánh Cha mơ về những gì? Và đâu là cơn ác mộng của Đức Thánh Cha?

Đức Phanxicô: Trung Hoa. (Cười) Đi tới đó. Tôi rất thích việc này. Tôi muốn nói một điều chỉ về nhân dân Mễ Tây Cơ thôi. Đấy là một dân tộc giầu có, hết sức giầu có, một dân tộc làm ta ngạc nhiên. Họ có một nền văn hóa, một nền văn hóa cả hàng thiên niên kỷ nay. Ông có biết ở Mễ Tây Cơ ngày nay, họ nói 65 ngôn ngữ khác nhau, kể cả các ngôn ngữ bản địa, 65 ngôn ngữ. Đó là một dân tộc có đức tin vĩ đại. Họ cũng đã chịu bách hại tôn giáo. Có những vị tử đạo, mà nay tôi sẽ phong hiển thánh cho hai vị. Đây là một dân tộc ông không thể giải thích được, ông không thể giải thích vì chữ “dân tộc” không phải là một phạm trù hợp luận lý, nó là một phạm trù huyền thoại học. Dân tộc Mễ Tây Cơ, ông không thể giải thích sự phong phú này, lịch sử này, niềm vui này, khả năng hội hè giữa nhiều thảm kịch mà ông đã hỏi về. Tôi có thể nói một điều nữa, là sự thống nhất này, là dân tộc này đã lo liệu đề khỏi thất bại, không kết liễu mọi sự dù sau nhiều cuộc chiến tranh, những điều vẫn đang xuất hiện bây giờ. Tại thành phố Juárez, đã có thoả hiệp hòa bình kéo dài 12 tiếng trong chuyến viếng thăm của tôi. Sau đó, họ lại tiếp tục đánh nhau, không phải thế sao? Những ông buôn lậu. Nhưng dân tộc ấy thì vẫn ở với nhau bất chấp mọi chuyện kia, ông chỉ có thể giải thích bằng Guadalupe mà thôi. Và tôi mời ông nghiêm túc nghiên cứu các sự kiện ở Guadalupe. Đức Mẹ đang ở đấy. Tôi không thể tìm được lời giải thích khác. Và sẽ là điều tốt nếu các nhà báo các ông – có một số sách giải thích bức ảnh như thế nào, ý nghĩa của nó, và đó là cách các ông có thể hiểu tốt hơn dân tộc vĩ đại và tươi đẹp này.

Caroline Pigozzi, Paris Match (Pháp): Kính thưa Đức Thánh Cha, con xin kính chào Đức Thánh Cha. Hai điều, con muốn biết Đức Thánh Cha đã xin Đức Mẹ Guadalupe điều gì? Vì Đức Thánh Cha ở đấy khá lâu trong ngà nguyện cầu nguyện cùng Đức Mẹ Guadalupe. Và rồi một điều khác nữa, Đức Thánh Cha mơ bằng tiếng Ý hay tiếng Tân Ban Nha?

Đức Phanxicô: Tôi dám nói tôi mơ bằng tiếng Esperanto (tiếng quốc tế) (cười). Tôi không biết phải trả lời câu hỏi đó ra sao. Thực thế. Đôi lúc tôi nhớ một số giấc mơ bằng một ngôn ngữ khác, nhưng mơ bằng các ngôn ngữ thì không, nhưng bằng hình ảnh thì có, tâm lý tôi là như thế. Tôi mơ rất ít bằng lời, không đúng sao? Còn câu hỏi thứ nhất? 

(Guadalupe) 

Tôi cầu xin cho thế giới, cho hòa bình, nhiều thứ lắm. Điều bất hạnh lên đến đầu ngài thế này (nâng tay lên khoảng đầu). Tôi xin sự tha thứ, tôi xin cho Giáo Hội phát triển lành mạnh, cầu xin cho dân tộc Mễ Tây Cơ. Và một điều nữa tôi xin nhiều là: các linh mục trở thành các linh mục đích thực, các nữ tu trở thành các nữ tu đích thực, và các giám mục thành các giám mục đích thực. Như Chúa mong muốn. Điều ấy tôi xin nhiều lắm, nhưng rồi, những điều một đứa trẻ thưa cùng mẹ nó thì hơi bí mât một chút. Cám ơn cô, cô Carolina.


Vũ Văn An
Nguồn: http://vietcatholic.net/News/Html/180657.htm

Cân Bằng Hôn Nhân

Description: C:\Documents and Settings\TramThienThu\Desktop\CanBangHonNhan.jpg
Mặc dù cuộc sống hiện đại ngày nay có những kỹ thuật giúp tiết kiệm thời gian nhưng con người càng ngày càng thấy thiếu thời gian. Nhiều đôi vợ chồng luôn thấy bị giằng co giữa áp lực công việc và cuộc sống riêng. Chúng ta cần kiếm sống, nhưng chúng ta cũng muốn có chất lượng thời gian dành cho nhau, dành cho gia đình, bạn bè và chính mình. Chúng ta luôn cảm thấy như thiếu thời gian trong một ngày hoặc một tuần. Khi chúng ta chạy đua để tranh thủ làm nhiều việc trong thời gian ngắn, đó là lúc quan hệ hôn nhân phải “chịu đựng”.
Khi yêu lần đầu, người ta dành nhiều thời gian ở bên nhau. Ai cũng có rất nhiều chuyện để “tâm sự”. Trong những ngày đầu, bạn rất muốn biết nhiều về nhau hơn. Cùng nhau chia sẻ mọi chuyện dù đó là chuyện rất nhỏ nhặt, cả tư tưởng và cảm xúc. Đó là lúc người ta cảm thấy gần gũi và được nối kết với nhau.
Để giữ nối kết phu thê, bạn cần dành thời gian cho mối quan hệ để giữ liên lạc với những gì xảy ra trong cuộc sống hàng ngày, để chia sẻ hy vọng và mơ ước, kể cả nỗi lo và nỗi buồn. Đó là những khoảng thời gian hạnh phúc, có thể không kéo dài nhưng có chất lượng. Đây là vài gợi ý giúp bạn cân bằng cuộc sống và công việc:
1. Chấp nhận cuộc sống. Vẫn có những khoảng thời gian trong cuộc sống ngay khi bạn có ít thời gian hơn bình thường. Chẳng hạn khi bạn có con nhỏ, vừa mới bắt đầu đi làm hoặc ở nhà chăm sóc người bệnh. Có thể bạn cảm thấy ít có thể thay đổi trong các trường hợp như vậy. Nhưng đơn giản là biết chấp nhận nơi mình đang sống và biết đó là lúc giúp bạn cảm thấy bớt căng thẳng.
2. Mở rộng thời khóa biểu. Nếu không thể làm hết việc trong một tuần, hãy cân nhắc việc mở rộng thời khóa biểu. Làm vậy để bớt căng thẳng và có thể dành cho nhau khoảng thời gian buổi tối lãng mạn. Điều này có thể không lý tưởng lắm, nhưng có thể thực tế hơn và khả thi.
3. Tận dụng thời gian. Nếu cứ đòi hỏi phải có thời gian rảnh thì không bao giờ có, rồi lo nhờ người giúp đỡ, bạn lại càng rối. Chính những bữa ăn vẫn khả dĩ thể hiện tình cảm và lãng mạn với nhau. Cũng có thể dùng thời gian lau nhà, rửa chén, giặt giũ, nấu ăn,… để tạo sự gần gũi và quan tâm nhau. Người Pháp nói: “Vouloir c’est pouvoir” (Muốn là được). Có thể nhờ mẹ chồng ủi đồ, nhờ con rửa chén hoặc trông chừng em. Nói chung là có nhiều cách nếu thực sự muốn.
4. Đừng cầu toàn. Hãy nhớ rằng khi bạn quá bận thì nên giảm tốc để không ảnh hưởng mối quan hệ. Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm. Ngồi ăn chung với nhau dù đồ ăn không ngon cũng thành ngon – đồ ăn ngon còn cần người ăn ngon và chỗ ăn ngon. Nhưng hãy tương đối, đừng yêu cầu phải thế này hay thế kia. Khó chịu là mình khổ trước: Tâm phẫn xí tắc bất đắc kỳ chính.
5. Thời gian phu thê. Nhiều người cảm thấy quá cầu kỳ khi sắp xếp thời gian phu thê. Đôi khi chỉ cần nhìn nhau hoặc cười với nhau, thậm chí chỉ điện đàm, cũng có thể cảm thấy hạnh phúc. Có thể không lãng mạn lắm, nhưng mọi thứ đều có thể.
6. Chất lượng khác số lượng. Đó là sáo ngữ nhưng là sự thật. Nếu bạn có thời gian ngắn để vui đùa, hãy trân trọng từng giây phút. Hãy sắp xếp thời gian ngồi bên nhau cùng xem một bộ phim hoặc xem một cuốn sách. Ban ngày rất dễ có thời gian giao tiếp với nhau. Hãy tạo thói quen mát-xa lẫn nhau, gọi điện thoại, gặp nhau vài phút – có thể là “chat”. Hãy cố gắng làm tất cả những gì khả thi để giữ liên lạc với nhau (chứ không “kiểm soát” nhau đâu nha!).
7. Cân nhắc quyền ưu tiên. Nếu đã thử áp dụng các cách trên mà vẫn thiếu thời gian dành cho nhau, hãy xem lại các “quyền ưu tiên” của mình. Có những hoạt động nào có thể giảm bớt? Hy sinh điều gì đó luôn là điều khó, nhất là khi điều đó mình ưa thích, nhưng liệu bạn có dám liều mạng bỏ mặc mối quan hệ của mình? Nếu không, hãy cố gắng khắc phục bằng mọi giá để bảo vệ hạnh phúc vậy!
Với người Công giáo, hôn nhân còn cần được cân bằng về lĩnh vực tâm linh, vì hôn nhân là một bí tích đã được chính Thiên Chúa thiết lập, và với các khía cạnh khác nhau về tâm sinh lý.
Thánh Phaolô, tác giả thư gởi giáo đoàn Côrintô, viết: “Tôi đề cập tới những điều anh em đã viết cho tôi: đàn ông không gần đàn bà là điều tốt. Nhưng để tránh hiểm hoạ dâm ô thì mỗi người hãy có vợ, có chồng. Chồng hãy làm tròn bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy. Vợ không có quyền trên thân xác mình, nhưng là chồng; cũng vậy, chồng không có quyền trên thân xác mình, nhưng là vợ. Vợ chồng đừng từ chối nhau, trừ phi hai người đồng ý sống như vậy trong một thời gian, để chuyên lo cầu nguyện; rồi hai người lại ăn ở với nhau, kẻo vì hai người không tiết dục nổi mà Satan lợi dụng để cám dỗ. Điều tôi nói đó là một sự nhân nhượng chứ không phải là một mệnh lệnh. Tôi ước muốn mọi người đều như tôi; nhưng mỗi người được Thiên Chúa ban cho đặc sủng riêng, kẻ thế này, người thế khác. Với những người độc thân và quả phụ, tôi nói thế này: họ cứ ở vậy như tôi thì tốt cho họ. Nếu không tiết dục được, họ cứ kết hôn, vì thà kết hôn còn hơn là bị thiêu đốt. Còn với những người đã kết hôn, tôi ra lệnh này, không phải tôi, mà là Chúa: vợ không được bỏ chồng, mà nếu đã bỏ chồng, thì phải ở độc thân hoặc phải làm hoà với chồng; và chồng cũng không được rẫy vợ” (1 Cr 7:1-11).
Tác giả này nói về hôn nhân: “Ai nấy phải tôn trọng hôn nhân, chớ làm cho loan phòng ra ô uế, vì Thiên Chúa sẽ xét xử các kẻ gian dâm và ngoại tình. Trong cách ăn nết ở, anh em đừng có ham tiền, hãy coi những gì mình đang có là đủ, vì Thiên Chúa đã phán: Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi!” (Dt 13:4-5).
Tác giả này còn nói thêm về hôn nhân khác tôn giáo: “Chồng ngoại đạo được thánh hoá nhờ vợ, và vợ ngoại đạo được thánh hoá nhờ người chồng có đạo. Chẳng vậy, con cái anh em sẽ là ô uế, trong khi thật ra chúng là thánh. Nếu người ngoại đạo muốn bỏ người kia, thì cứ bỏ; trong trường hợp đó, chồng hay vợ có đạo không bị luật hôn nhân ràng buộc: Thiên Chúa đã kêu gọi anh em sống bình an với nhau!” (1 Cr 7:14-15).
Đối với người vợ, Thánh Phêrô khuyên: “Chị em là những người vợ, chị em hãy phục tùng chồng, như vậy, dù có những người chồng không tin Lời Chúa, thì họ cũng sẽ được chinh phục nhờ cách ăn nết ở của chị em mà không cần chị em phải nói lời nào, vì họ thấy cách ăn nết ở trinh tiết và cung kính của chị em. Ước chi vẻ duyên dáng của chị em không hệ tại cái mã bên ngoài như kết tóc, đeo vòng vàng, hay ăn mặc xa hoa; nhưng là con người nội tâm thầm kín, với đồ trang sức không bao giờ hư hỏng là tính thuỳ mị, hiền hoà: đó chính là điều quý giá trước mặt Thiên Chúa. Xưa kia, các phụ nữ thánh thiện là những người trông cậy vào Thiên Chúa, cũng đã trang điểm như thế; họ đã phục tùng chồng. Như bà Xa-ra, bà đã vâng phục ông Áp-ra-ham, và gọi ông là ông chủ. Chị em là con cái của bà, nếu chị em làm điều thiện và không sợ hãi trước bất cứ nỗi kinh hoàng nào” (1 Pr 3:1-6).
Đối với người chồng, Thánh Phêrô khuyên: “Cũng vậy, anh em là những người chồng, trong cuộc sống chung, anh em nên hiểu rằng đàn bà thuộc phái yếu; hãy tỏ lòng quý trọng vì họ cũng được hưởng sự sống là hồng ân Chúa ban. Như thế, việc cầu nguyện của anh chị em sẽ không bị ngăn trở” (1 Pr 3:7).

TRẦM THIÊN THU

Nguồn: http://ubmvgiadinh.org/article/c%C3%A2n-b%E1%BA%B1ng-h%C3%B4n-nh%C3%A2n